Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 336: Kết Hôn 1

Hôn lễ ở thời đại này cực kỳ đơn giản.

Đặc biệt là trong bộ đội nên càng rõ ràng ngắn gọn, cặp vợ chồng mới mặc quân phục đứng trên bậc nhận lời chúc của mọi người, sau đó chỉ cần đi ngang qua bữa tiệc đã xem như gần xong.

Cố Di Gia nhìn chằm chằm đôi vợ chồng mới mặc quân phục.

Trang phục kết hôn ở niên đại này cũng không hề lòe loẹt, chỉ đơn giản mặc quân phục. Nếu có một bộ quân phục để mặc khi kết hôn đã là rất tốt, cũng là một thứ cực kỳ đáng tự hào.

Vẻ ngoài của Tiền Quyên Quyên khá dễ nhìn, mặc bộ quân phục lại thêm vài phần mạnh mẽ làm cho cô ấy càng xinh đẹp hơn.

Doanh trưởng La có thân hình cao lớn vạm vỡ đứng bên cạnh cô ấy, trên mặt anh ta tràn đầy vẻ tươi cười nom hơi khờ khạo. Không ít người đều cố ý trêu chọc anh ta, doanh trưởng La cũng không thèm để ý, suốt buổi tiệc vẫn luôn giữ nụ cười tươi trên mặt.

Doanh trưởng La thật sự rất coi trọng Tiền Quyên Quyên, thậm chí còn chi thêm tiền để nhờ đầu bếp ở căn tin thêm thức ăn để mọi người có thể ăn uống thoải mái.

Lương thực ở thời kỳ này rất quý giá, rượu cũng không hề rẻ nên mọi người đều lấy trà thay rượu.

Các lãnh đạo chúc mừng cặp đôi mới cưới xong lại chuyển chủ đề đến Phong Lẫm và Cố Di Gia, mọi người hỏi bọn họ khi nào kết hôn.

"Đúng đó lão Phong, hai người định khi nào kết hôn?"

Mặc dù hôn lễ đơn giản nhưng cũng rất náo nhiệt, các lãnh đạo trong bộ đội cũng nể mặt đến tham gia.

"Lão Phong, tiếp theo là tới hai người đó, chúng tôi còn muốn ăn thêm một bữa tiệc rượu nữa đây."

Cô chỉ là không thể nhìn được nên mới nói nhiều vài câu.

Không thể xem thường đàn ông được.

Doanh trưởng La dẫn Tiền Quyên Quyên kính trà lần lượt, đến lúc tới bàn của Cố Di Gia thì Tiền Quyên Quyên nói một cách biết ơn: "Đồng chí Cố, cảm ơn cô."

"..."

Nhưng nếu bản thân Tiền Quyên Quyên không thể mạnh mẽ lên thì cô có nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng.

Cố Di Gia bưng chén nước sôi mà đoàn trưởng Phong chuẩn bị riêng cho cô để đáp lễ, cô cười nói: "Không có gì, đây chính là lựa chọn của cô."

Các đoàn trưởng đã kết hôn cũng hùa theo.

Nghe thế, tất cả mọi người cười ầm lên.

Chủ yếu là số lần tổ chức hôn lễ trong bộ đội rất ít, hiếm khi có chiến sĩ quân đội kết hôn ở chỗ này nên dù có lý do gì thì mọi người cũng sẽ cố gắng đến góp vui, đồng thời cũng xem như một hành động cổ vũ các đồng chí nam nhanh chóng tự đi giải quyết chuyện lớn của đời mình.

"Ái chà, lão Phong là đang đau lòng người yêu mình đó."

Cố Di Gia bị bọn họ thúc giục kết hôn đến mức căng cả da đầu, cô đột nhiên phát hiện khi đàn ông bắt đầu giục cưới càng ghê gớm hơn các bà các cô rất nhiều lần.

Đoàn trưởng Phong cực kỳ bình tĩnh nói: "Chờ thời tiết ấm hơn mới tính tiếp, hiện tại còn rất lạnh."

Hôn lễ được tổ chức giữa trưa, lúc bữa tiệc kết thúc cũng đã là buổi chiều.

Có yêu thương hay không thì chỉ cần kết hôn xong là biết.

Trong căn tin nhiều người nên độ ấm cũng cao, đến khi ra khỏi căn tin Cố Di Gia bị một cơn gió lạnh thổi tới làm cho cô run cả người.

"Không ngờ lão Phong lại là người như vậy, đúng là không tệ."...

Bọn họ cũng đều biết đoàn trưởng Phong là người đàn ông tốt biết yêu thương vợ thì sao chính bọn họ lại không chịu học theo đoàn trưởng Phong?

"Chứ còn gì nữa, không ngờ tới sau khi có người yêu thì lão Phong giống như thành một người khác, còn biết đau lòng người ta nữa, xem ra lão Phong sau khi kết hôn chắc chắn sẽ là một người đàn ông biết lo cho gia đình."

Ngoài trời tuyết vẫn không ngừng rơi, lại còn có xu thế càng rơi càng nhiều, mấy ngày nay trời đều âm u, mặc dù thời gian còn rất sớm nhưng sắc trời dường như đã sắp tối.

Sau khi rời khỏi căn tin, mọi người đều vội vàng về nhà, không ai đi dạo bên ngoài.

Kiểu thời tiết như thế này, chỉ cần là người có đầu óc bình thường đều sẽ không ở bên ngoài lâu.

Một đám đàn ông đều khen đoàn trưởng Phong là người đàn ông biết lo lắng cho người khác, bọn họ khen thoải mái cũng không hề để ý nhưng lại làm cho một đám phụ nữ cảm giác ghen tị, mọi người đều trừng mắt chồng mình, cảm thấy bọn họ không hề biết quan tâm săn sóc như đoàn trưởng Phong.

Phong Lẫm vội vàng lấy chiếc áo khoác quân phục đang cầm trong tay choàng lên người cô rồi bung dù che cho cô đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận