Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 338: Kết Hôn 3

Cố Di Gia hào hứng trò chuyện với người yêu, cô vẫn nói về chuyện kết hôn, trong buổi tiệc cô nghe được rất nhiều chuyện của Tiền Quyên Quyên và doanh trưởng La từ mấy người xung quanh.

Nghe nói bọn họ quyết định kết hôn xong thì hai người thường xuyên hẹn gặp nhau, cùng đi chọn nhà hoặc đi tới vào thị trấn mua đồ dùng kết hôn, còn hẹn hò trong rừng cây nhỏ ở bộ đội.

Ôi, đúng là làm cho người khác cảm thấy rất hâm mộ.

Bộ đội đối với những người sắp kết hôn này cũng rất thoải mái, đặc biệt không sắp xếp nhiệm vụ doanh trưởng La vì muốn anh ta có thể cũng người yêu cùng nhau chuẩn bị cho chuyện kết hôn.

Ban đầu Cố Di Gia cảm thấy tuổi của mình không lớn, không cần vội vàng trong chuyện kết hôn.

Nhưng sau khi ăn cơm chó của Tiền Quyền Quyên và doanh trưởng La, cô đột nhiên cảm thấy nóng ruột, chỉ hận sao mình và đoàn trưởng Phong có thể phát cơm chó thoải mái không cần kiêng nể ai như bọn họ.

Đoàn trưởng Phong ngập ngừng hỏi: "Em muốn hẹn hò à?"

Nói đến từ "hẹn hò", lỗ tai của anh hơi ửng đỏ, đôi khi người yêu anh sẽ nói ra một ít từ ngữ kỳ quái nhưng khi anh suy nghĩ cẩn thận thì lại cảm thấy rất chính xác.

Vài ngày sau, đoàn trưởng Phong đưa cho cô một cái radio.

Cố Di Gia nhìn đoàn trưởng Phong bằng ánh mắt rối rắm: "Cái này xem như là anh tặng em sính lễ à? Ba chuyển một vang, anh đã tặng em hai thứ rồi." Cái đồng hồ nữ kia hiện tại cũng không cần trả lại anh, cô có thể đeo.

Phong Lẫm đành phải nói: "Anh sẽ cố gắng đến gặp em nhiều hơn." Trong lòng anh suy nghĩ nên mua gì cho người yêu để cô có thể giết thời gian, anh sợ cô ở trong phòng lâu sẽ cảm thấy nhàm chán.

"Nếu em thấy chán thì có thể bật lên nghe, có thể nghe được mấy kênh."

Cố Di Gia nhoài người lên giường: "Còn phải chờ đến khi thời tiết ấm hơn, còn lâu lắm."

Nhưng mà anh cũng rất thích là được.

Cố Di Gia gật đầu một cách đương nhiên, cô muốn cùng người yêu hẹn hò, có vấn đề gì à?

Đoàn trưởng Phong: "..."

Lúc này chỉ mới vào mùa đông, mùa xuân đến cũng phải vài tháng nữa.

Phong Lẫm nói: "Sau này thời tiết sẽ càng lúc càng lạnh, nếu không có việc cũng đừng đi ra ngoài... Chờ thời tiết ấm hơn, anh dẫn em đi xem phim điện ảnh trong thị trấn..."

Cố Di Gia: "..."

Cuối cùng, đoàn trưởng Phong chỉ có thể trả lời: "Em thích là được."

Cố Di Gia không nghĩ nhiều, cô vui vẻ đồng ý.

"Thích chứ, đoàn trưởng Phong tốt quá." Cố Di Gia cười ngọt ngào như mật, miệng cũng rất ngọt, cô thò lại gần hôn anh một cái.

Anh lại bị sự to gan của người yêu làm cho đỏ mặt tía tai, anh thật ra không hề có ý như vậy nhưng tại sao người yêu luôn có thể nói ra những lời làm cho người ta đỏ mặt như thế?

Bản thân anh không giỏi nói chuyện cho nên rất thích cách cô thoải mái nói lời yêu thương.

Sau đó không lâu, cô nghe tin đoàn trưởng Phong phải đi làm nhiệm vụ.

Có đôi khi mấy đứa nhỏ nhà đoàn trưởng Chu cũng sẽ qua đây nhờ cô chỉ bài, cô cũng dạy luôn.

Cố Di Gia và Trần Ngải Phương đều rất lo lắng, hai người chỉ có thể cố gắng chuẩn bị một ít đồ giữ ấm cho anh ấy.

Cuối cùng, anh sờ sờ đầu cô, kiềm chế cảm xúc của mình.

Mặc dù hơi nhàm chán nhưng cuộc sống cũng xem như trôi qua rất thoải mái.

Đoàn trưởng Phong bị hôn nên hơi xúc động nhưng anh cũng biết đây không phải chỗ ở của mình, anh cả còn ở bên ngoài quan sát, nếu anh dám có hành động gì thì lão Cố sẽ từ trên trời rơi xuống.

Nhiệm vụ này rất khẩn cấp, nghe nói ở gần đây có thôn dân bị vây lại trong núi do tuyết lớn nên cầu cứu với bộ đội, đoàn trưởng Phong nhận nhiệm vụ dẫn theo binh lính đi lên núi tìm người.

Cố Di Gia nghe xong cũng không thèm ngồi trên giường nữa mà vội vàng thu thập các thứ đồ giữ ấm đưa cho anh mang theo.

Sau đó đến Cố Minh Thành, nghe nói gần đây có nông trường bị bão tuyết nên Cố Minh Thành cũng dẫn người đi nông trường giúp đỡ.

Thời tiết càng lúc càng lạnh, Cố Di Gia cũng không muốn ra cửa, cô ngồi trên giường đất ấm áp của mình, rảnh rỗi thì đan áo len, móc khăn quàng cổ và bao tay hoặc viết viết vẽ vẽ gì đó, thuận tiện hướng dẫn hai đứa nhỏ làm bài tập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận