Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 404: Chọn Nhà 3

Cố Di Gia phát hiện ở giữa cây hoa mọc rất nhiều cỏ dại, bèn hỏi: "Gia đình này đã chuyển đi bao lâu rồi?"

Phong Lẫm nói: "Hình như khoảng hai tháng."

Đôi mắt Cố Di Gia sáng lên: "Hay là chọn nhà này đi."

"Không xem nhà thứ ba sao?" Phong Lẫm hỏi.

Cố Di Gia lắc đầu: "Không xem nữa, nhà thứ ba ở khu phía nam bên kia, cách nhà anh em quá xa, em không muốn ở cách họ quá xa."

Phong Lẫm gật đầu: "Vậy được, chúng ta đi vào xem bên trong trước."

Anh đóng cổng lại, nắm tay người yêu vào nhà xem.

Cố Di Gia nhìn thoáng qua tay của hai người, không khỏi cười một tiếng, nếu ở bên ngoài, đoàn trưởng Phong chắc chắn sẽ không chủ động kéo cô, trừ khi ở nơi vắng vẻ, chỗ không có ai.

"Anh làm là được." Phong Lẫm không chút do dự nói, sức khỏe của cô không tốt, anh không dám để cho cô mệt.

"Không đâu." Ánh mắt của anh chăm chú nhìn cô: "Em chỉ cần an tâm chờ gả cho anh là được."

Cô sẽ không đổi ý chứ?

Cố Di Gia gãi gãi mặt: "Như thế không tốt lắm?" Dẫu sao cũng là hai người kết hôn, nếu cô không làm gì thì luôn cảm thấy có chút xấu hổ.

Cô đột nhiên nói: "Kết hôn có vẻ rất mệt mỏi."

Anh không biết mình có tốt như cô nói hay không, chỉ là theo bản năng muốn đối xử tốt với cô.

Hai người nhìn ngôi nhà một lượt, bố cục trong nhà rất giống nhà họ Cố, hơn nữa phòng ngủ chính vô cùng lớn.

Cố Di Gia nhìn anh rất lâu, sau đó vui sướng lao vào trong ngực anh, ôm chặt eo của anh, nũng nịu nói: "Đoàn trưởng Phong, sao anh có thể tốt như vậy chứ?"

Phong Lẫm bối rối nhìn cô, trái tim không sao nhấc lên: "Gia Gia?"

Cố Di Gia nhìn phòng ngủ chính trống rỗng, chỉ có một cái giường sưởi, cái gì cũng không có, cái gì cũng cần phải tự bọn họ sắp xếp. Chỉ nghĩ đến, cô đã cảm thấy mệt mỏi.

Mặc dù hiện tại cơ thể cô điều trị khá tốt, nhưng vẫn không thể mệt nhọc.

Cuối cùng, đối tượng anh có thể quan sát chính là Cố Minh Thành và Trần Ngải Phương.

Cố Di Gia chỉ vào căn nhà trống rỗng rồi nói: "Anh nhìn cái nhà này, cái gì cũng không có, chúng ta còn phải trang trí..."

Hai người này cũng được xem như một tấm gương tốt cho anh, để anh có thể học cách chăm sóc cô và học cách chung sống cùng cô.

Khóe môi Phong Lẫm cong lên, đưa tay ôm cô gái trong ngực, cúi đầu hôn một cái lên trán cô.

Anh cũng không biết giữa vợ chồng ở chung thế nào, cũng rất ít chú ý đến việc vợ chồng khác ở chung ra sao, trước kia không hề suy nghĩ đến, còn giờ thì dù đã nghĩ đến, nhưng lại không biết học hỏi ai.

Đương nhiên cũng có thể đi mua những cái cũ, chỗ bộ phận hậu cần có không ít đồ dùng trong nhà cũ, khá là rẻ, nhưng Phong Lẫm cũng không thích dùng đồ người khác đã dùng qua, nên quyết định đặt làm mới hết.

Hai người ôm nhau thân mật một lúc, Cố Di Gia lại kéo anh đi xem nhà, đồng thời bàn bạc với anh xem trong nhà nên bày cái gì, bố trí ra sao.

Người lớn nói chuyện nhà cửa, vẻ mặt hai đứa nhỏ có hơi khác.

Cố Minh Thành thì không như vậy, anh ấy chẳng những sẽ chăm sóc người trong nhà, mà sẽ còn làm việc nhà, nấu cơm, làm đồ ăn, giặt quần áo, tất cả đều không thành vấn đề.

"Vậy không được." Bảo Sơn nói: "Cô út kết hôn với chú Phong, cô phải sống cùng chú Phong, không thể ở cùng chúng ta."

Thật ra đàn ông ở trong khu nhà tập thể, đa phần làm ông lớn trong nhà, để vợ ở nhà chăm sóc, giặt giũ nấu nướng, đến cả chai xì dầu đổ cũng chưa chắc sẽ nhặt lên.

Bảo Sơn: "..."

Bảo Hoa bĩu môi: "Chú Phong có thể chuyển tới ở cùng cô út mà."

Trong lòng của cậu bé cũng không nỡ xa cô út, nhưng cậu bé cũng lớn rồi, biết cô út sau khi kết hôn sẽ phải chuyển đến sống cùng chú Phong.

Những việc này Phong Lẫm cũng sẽ làm, anh cảm thấy đi theo học hỏi lão Cố quả không sai.

Bảo Hoa chần chờ hỏi: "Cô út, cô và chú Phong sau khi kết hôn sẽ phải dọn ra ngoài sao? Không ở cùng cùng chúng cháu nữa sao?"

Cố Di Gia gật đầu.

Bảo Hoa mếu máo, nước mắt trào ra, vươn tay ôm lấy cô: "Cô út, cô đừng dọn ra ngoài được không?"

Phong Lẫm nhớ kỹ từng cái, sẵn sàng tìm người của bộ phận hậu cần nhờ làm giúp nội thất trong nhà khi đó.

Phong Lẫm nói: "Cảm ơn chị dâu, nhưng mà mọi người không cần phải làm đâu, tự mình em làm được."

Trần Ngải Phương cười nói: "Chờ khi anh chị được nghỉ, anh chị cũng sẽ đến trang trí giúp các em, nhìn xem thiếu cái gì, thì nhớ đặt mua sớm một chút."

Sau khi hai người chọn nhà xong, thì về nhà nói cho Cố Minh Thành căn nhà mà bọn họ đã lựa chọn.

Cố Di Gia: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận