Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 435: Thấy Sắc Động Lòng 2

"Đương nhiên!" Bảo Hoa dùng sức gật đầu, đồng thời cho ví dụ: "Mẹ của chú Phong đã gửi nhiều đồ cho cô như vậy, cô cũng may quần áo cho bà ấy, đợi ngày bà ấy đến, nếu như bà ấy mặc quần áo cô út may, thì chứng minh bà ấy thích cô đó."

Hả? Còn có thể hiểu như này sao?

Cố Di Gia nhìn trầm ngâm.

Cố Minh Thành và Trần Ngải Phương nhìn con gái bọn họ, thầm suy nghĩ cái miệng này của con gái, lỡ như đến lúc đồ Quản Tễ mặc không phải quần áo Gia Gia may, vậy không phải làm cho người ta tưởng là bà ấy không thích Gia Gia sao?

Bảo Sơn thầm nghĩ, em gái lại bắt đầu lời ngon tiếng ngọt dỗ dành người rồi.

Ngược lại không nghĩ đến, cô út trước giờ chỉ có cô dỗ người, hình như cũng được em gái dỗ rồi, thật thần kỳ.

Còn về Phong Lẫm, trong lòng anh đang cân nhắc, đợi đến khi mẹ anh đến nơi, có cần để bà ấy thay quần áo Gia Gia làm rồi qua đây không.

Mặc dù Cố Di Gia có hơi lo lắng, nhưng cũng vẫn luôn âm thầm đếm ngày mẹ của đoàn trưởng Phong đến.

Nghe đến đây, Cố Di Gia nhớ đến mẹ chồng tương lai và chủ nhiệm Tống là chị em tốt, sư đoàn trưởng Phương lại từng là lính dưới quyền của tư lệnh Phong, rất thân nhau. Quản Tễ muốn đến, bọn họ chắc chắn sẽ cử xe đi đón bà ấy.

"Muốn gặp bà ấy sớm chút không mâu thuẫn với việc em thấy căng thẳng." Cố Di Gia nói với vẻ tự đắc: "Em chỉ mong sao nhanh chóng gặp được dì Quản."

Cố Di Gia không hỏi nhiều, hỏi tiếp: "Vậy ai đi đón dì? Không lẽ anh định để một mình bà ấy ngồi xe đến đây đấy chứ? Vậy thì không được! Hay là em đi đón vậy..."

Phong Lẫm sờ đầu của cô, có hơi buồn cười: "Không phải em rất căng thẳng sao? Anh tưởng là chắc là em muốn càng trễ gặp bà ấy càng tốt."

Cố Di Gia ngơ ngác một chút: "Tại sao không đi?"

Mẹ anh vẫn thích gửi cho Gia Gia cái này cái kia, đến cả đồ bọn họ cần để kết hôn bao trọn luôn, trái tim này của Gia Gia không phải nghiêng về mẹ chồng rồi sao? Mặc dù quan hệ mẹ chồng nàng dâu tốt khiến anh rất yên tâm, nhưng mà trong lòng vẫn là có hơi ghen tị.

Đợi đến buổi tối trước ngày Quản Tễ đến nơi, cô nói với Phong Lẫm: "Ngày mai anh có phải đi trạm xe đón dì Quản không? Em đi với anh nhé?"

Trong lòng đoàn trưởng Phong lập tức cảm thấy rất kỳ lạ.

"Có chuyện."

"Anh không đi!" Phong Lẫm trả lời.

Cố Di Gia thất vọng thở dài: "Vốn dĩ em còn nghĩ, cùng anh đi đón bà ấy nữa."

"Nhà chúng ta" mà cô nói, chính là phòng tân hôn đã được trang trí xong.

Phong Lẫm muốn thở dài: "Không cần, sư đoàn trưởng Phương đã sắp xếp xong, anh sẽ cử người đi đón."

"Không cần, đến lúc đó bà ấy ở chỗ của sư đoàn trưởng Vạn, bên đó có phòng ở, mẹ anh cũng muốn ở đó."

Linh tính lúc trước của anh là chính xác, Gia Gia còn tốt với hai người còn nhiều hơn anh.

Cố Di Gia lại nhớ đến gì đó, hỏi: "Sau khi dì Quản đến đây, dì ấy sẽ ở đâu đây? Có cần để dì ấy ở nhà chúng ta?"

Ngày hôm sau, sáng sớm Phong Lẫm đã rời khỏi chỗ ở.

Mặc dù Phong Lẫm chưa từng kết hôn, nhưng sau khi quen nhau, cũng biết sau khi kết hôn sẽ như thế nào, chẳng trách đa số vợ chồng mới cưới đều thích chuyển đến bên ngoài, không ở cùng với người lớn trong nhà.

Nếu như xe lửa không có trễ giờ thì...

Phong Lẫm nhất thời không biết nói gì, lần này mẹ anh qua đây, nghe nói muốn ở lại đây một vài ngày, trừ việc đến tham gia hôn lễ của bọn họ ra, ở đây còn có đám người Tống Nguyệt Mai, ông Hồ ở đó, bà ấy muốn qua đây thăm bọn họ, ở chung với bọn họ.

**

Sau khi Cố Di Gia nghe, lại thất vọng một hồi, thật ra cô khá muốn ở với mẹ chồng tương lai, cảm thấy chắc là rất dễ chung sống với mẹ chồng.

Anh nói có chuyện là thật sự có chuyện, nhưng mà chỗ làm việc trùng hợp là nội thành, bởi vì không xác định lúc nào làm xong, cho nên anh cũng không cách nào khẳng định bản thân có thể đón người đúng giờ.

Cho nên khi sư đoàn trưởng Phương sắp xếp người đi đón, anh cũng không phản đối.

Đến Phong Lẫm cuối cùng là xong việc, xem thời gian, phát hiện còn mười phút nữa xe lửa mới đến trạm.

Nếu như mẹ anh ở nhà tân hôn, bọn họ vừa kết hôn, suy cho cùng có hơi bất tiện.

Thời đại này xe lửa hay có hiện tượng trễ giờ, vì thế Phong Lẫm vẫn chuyển hướng đi trạm xe một chuyến, nếu như xe lửa đến trạm đúng giờ thì cũng không có gì, nếu như lại trễ giờ, nói không chừng anh cũng có thể đón được người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận