Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 462: Bồi Bổ Cơ Thể 4

Phong Lẫm thực sự bất đắc dĩ, đành phải đưa ôm cô ở trong ngực, khàn giọng hỏi: "Tối hôm qua không mệt sao?"

"Mệt lắm!" Cô rất thành thật nói, tiến đến bên tai anh, thì thầm nói: "Nhưng... Vẫn khá tốt..." Cho dù cuối cùng cô không có chí khí mà khóc lên, nhưng trải nghiệm vẫn rất tốt, bởi vì anh rất quan tâm đến cảm thụ của cô, dù mình khó chịu muốn chết, cũng có thể nhịn.

Đoàn trưởng Phong có sức nhẫn nại và kiềm chế rất tốt, từ đáy lòng Cố Di Gia cảm thấy, kỹ thuật không tốt không sao, có thể dùng cái khác để bù đắp, cho nên tối hôm qua trôi qua cũng không tệ.

Vành tai Phong Lẫm đỏ lên, nhịn không được cúi đầu chặn lại miệng của cô, miễn cho cái miệng lời gì cũng dám nói.

Cố Di Gia lại không sợ anh, cô còn tiếp tục náo loạn, cuối cùng vẫn là bản thân chịu không nổi, lại bắt đầu cầu xin tha thứ.

"Em đói..."

Cô nhỏ giọng nói, khiến vẻ mặt người đàn ông vốn đè cô lên giường dạy dỗ cứng lại, bất đắc dĩ bật cười.

Cố Di Gia mặc quần áo tử tế, lúc chuẩn bị xuống giường, đột nhiên phát hiện gì đó, bỗng nhiên quay đầu nhìn anh.

"Anh còn nói! Anh còn nói! Im miệng đi!" Cô đưa tay che miệng anh, mặt đều muốn bốc hỏa.

Đoàn trưởng Phong đặt một bát thuốc bổ tới trước mặt cô.

Phong Lẫm nhìn thoáng qua vết cắn trên ngón tay, giống như con mèo nhỏ, lập tức không có vết tích, chỉ để lại một chút nước đọng.

Chờ lúc ăn cơm, Cố Di Gia cách anh khá xa, cũng không nhìn anh, vùi đầu ăn cơm.

Nghe nói như thế, yết hầu người đàn ông nhấp nhô, anh nhẹ nhàng ừ một tiếng,"Sợ em không tiện..."

Lại một người nữa bảo cô bồi bổ cơ thể.

"Làm sao?" Đoàn trưởng Phong cũng nhìn cô.

Sự chú ý của Cố Di Gia quay trở lại, nghi ngờ nói: "Chú Vinh lại bảo người ta đưa tới sao?"

Cố Di Gia mặt đã đỏ lên, cộc đầu vào vai anh, bĩu môi nói: "Không có, rõ ràng em bôi rất ổn..." Sau đó nắm lấy tay của anh, cắn một cái.

Cố Di Gia tiến đến bên tai anh, đỏ mặt, nói nhỏ: "Vừa rồi anh giúp em thoa thuốc?"

Dù bình thường da mặt của cô dày, gặp loại chuyện như vậy, cô vẫn có chút xấu hổ.

Mặc dù... Quả thật không kém.

Thấy cô nhìn mình chằm chằm, anh ôm chặt người, an ủi: "Anh xem rồi, thuốc của ông nội Hồ rất tốt, không còn sưng mấy..."

Sau khi ăn cơm trưa xong, Cố Di Gia lại buồn ngủ, không có cách nào, tối hôm qua huyên náo quá muộn, tiêu hao thể lực quá nhiều.

"Là hôm qua khi bọn họ tới tham gia hôn lễ, chú Vinh mang tới." Phong Lẫm giải thích nói: "Chú Vinh nói, để cho em bồi bổ cơ thể thật tốt."

Cố Di Gia nhịn không được âm thầm trợn mắt, đến cùng có bao nhiêu người quan tâm cơ thể cô?

Buổi chiều, khi Cố Di Gia tỉnh lại lần nữa, rốt cục cũng ngủ đủ, cơ thể mỏi mệt gần như biến mất, đi đường đã không khác thường.

Chờ anh nằm xuống, cô lăn vào trong ngực anh, tìm vị trí dễ chịu, nhắm mắt lại, rất nhanh đã ngủ mất.

Sau khi mặc xong, cô lặng lẽ đứng ở trước mặt đoàn trưởng Phong, cười nhẹ nhàng hỏi anh: "Có đẹp không?"

Đây là hôm qua Quản Hạo Thần nói, ngày mai anh ấy phải đi, bảo bọn họ đến nhà sư đoàn trưởng Phương ăn bữa cơm, coi như tiệc chia tay anh ấy.

Đoàn trưởng Phong ở bên ngoài trầm mặc ít nói, tất cả mọi người cho rằng anh sẽ không nói lời ngon ngọt.

Phong Lẫm nói: "Em ngủ thêm một chút, đợi một lát nữa, chúng ta đến nhà sư đoàn trưởng Phương ăn cơm."

Cô rất lạ, khen: "Đoàn trưởng Phong, kỹ thuật xoa bóp của anh tốt quá."

Cô nghĩ ở trong lòng, đoàn trưởng Phong có tay nghề tốt như vậy, về sau có thể dùng lực, dù sao có đoàn trưởng Phong ở đây, không sợ.

Thật ra người này cũng hay nói lời ngon ngọt, tối hôm qua anh cũng kiên trì dỗ cô đến bây giờ lại khen cô, mọi thứ đều rất tốt.

Cố Di Gia gật đầu, lúc nằm ở trên giường, không quên gọi anh: "Anh cũng tới đây..."

"Đẹp!" Phong Lẫm nói từ đáy lòng: "Vợ anh rất đẹp."

Không phải anh khoe khoang, cho dù vợ anh mặc bao bố, cũng xinh đẹp giống như cô tiên, hiện tại đặc biệt ăn mặc kiểu này, càng đẹp hơn.

Cố Di Gia tự nhiên được anh khen đến nỗi vui mừng phấn khởi, chắc hẳn không có cô gái nào không thích được người ta khen, đặc biệt là người mà mình thích.

Phong Lẫm không buồn ngủ, trong phòng có tia sáng lờ mờ, anh chăm chú ngắm khuôn mặt của cô.

Cố Di Gia thay quần áo ra, tết mái tóc dài màu đen thành tóc tết xương cá, đuôi tóc rủ xuống trước ngực, sau đó lại tô son cho mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận