Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 498: Bị Cảm 1

Hình như Cố Di Gia thích đến đó nên mấy ngày liền cô đều đi đưa cơm trưa cho mẹ chồng và ông Hồ, sau đó cô còn ăn cơm cùng mọi người ở bệnh viện.

Trái lại, Quản Tễ lại cảm thấy đau lòng nên không cho cô đến đưa cơm nữa: "Bây giờ thời tiết càng ngày càng lạnh, con đừng đến mà ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta ở ăn ở bệnh viện cũng được rồi."

Ông Hồ cũng khuyên cô, ông ấy biết cô có lòng hiếu thảo nhưng cô không cần phải ngày nào cũng đưa cơm đến.

Chủ yếu là bọn họ lo lắng cho sức khỏe của cô, sợ cô cảm thấy mệt mỏi khi đến đây.

Nhưng Cố Di Gia đang hăng hái, cô còn đang định đi đưa đồ ăn nhưng tự nhiên trời bắt đầu chuyển mưa.

Cơn mưa mùa thu vừa nhanh vừa nặng hạt, cô đứng ở dưới mái hiên nhìn màn mưa, không thể nào đi ra ngoài được.

Cố Di Gia chỉ có thể tiếc nuối tư bỏ, buổi trưa cô chỉ nấu đồ ăn cho mình và đoàn trưởng Phong.

Khi Phong Lẫm che ô về nhà, thấy cô ngồi trong bếp nhóm lửa, anh mỉm cười, cuối cùng khuôn mặt cũng tươi tắn hẳn lên.

"Hôm nay ăn gì vậy em?" Anh dịu dàng hỏi.

*Chụm lửa: cho củi hoặc than vào bếp và giữ cho lửa luôn cháy

Anh đi rửa tay rồi đi vào nhà bếp.

Vì là nấu canh nên cần hầm thêm một lúc nữa, hai người ngồi ở trước bếp lửa, vừa nói chuyện vừa chụm lửa.

Cố Di Gia thấy Phong Lẫm đã về nên đứng lên hỏi: "Anh Lẫm, trời đang mưa, anh có bị ướt mưa không?"

Thấy thời tiết thay đổi, ít nhiều gì anh cũng hơi lo rằng cô sẽ ngã bệnh.

Mấy ngày liên tục vợ không ở nhà ăn cơm trưa với anh, đồ ăn cũng không còn thơm ngon như trước.

Ngoài trời đang có cơn mưa mùa thu, cơn mưa dần tạnh nhưng vẫn mang đến từng cơn gió lạnh.

"Không, anh có mang theo ô mà." Vừa dứt lời, Phong Lẫm dựng chiếc ô vẫn đang nhỏ nước trước cửa.

Lần đầu tiên anh biết rằng hóa ra có người có thể ảnh hưởng nhiều đến cảm xúc của mình như vậy, dù cô không làm gì, chỉ cần biết cô ở đây, cảm nhận được hơi thở của cô tồn tại ở đây thì trong lòng anh cảm thấy vô cùng vững chãi.

Cố Di Gia cười đáp: "Hôm nay chúng ta ăn mì, em nấu canh từ nấm mèo và thịt heo thái sợi."

"Vậy ai là người chạy đến bệnh viện mấy ngày liên tiếp thế nhỉ?" Đoàn trưởng Phong nhàn nhạt hỏi, anh cảm thấy hơi khó chịu nhưng không thể nào ngăn cô đi "hiếu thuận" được.

Vừa băng qua màn mưa về nhà nên tay anh không còn ấm áp như thường ngày, trước tiên anh hơ trên bếp lửa cho ấm sau đó mới kéo vợ mình ôm vào lòng rồi hôn.

Anh chỉ tự an ủi bản thân rằng dù gì thì mấy ngày nữa mẹ anh cũng về rồi, nên cứ để cho cô bày tỏ tấm lòng hiếu thảo.

Phong Lẫm ngồi đối diện cánh cửa giúp cô cản lại từng đợt gió lạnh thổi qua, anh nói: "Thời tiết càng ngày càng lạnh hơn rồi, em nên mặc nhiều quần áo vào."

Cố Di Gia gật đầu: "Em biết rồi, với lại em cũng chỉ ở nhà thôi, không chạy ra ngoài hứng gió hứng mưa đâu."

Trời mưa càng ngày càng lớn, đến giữa trưa mới nhỏ lại, dù có mang ô đi thì lúc về đến nhà cũng bị ướt hết quần áo.

Phong Lẫm an ủi cô không cần lo lắng: "Nếu trời mưa thì chắc mẹ sẽ ở nhà ông nội Hồ, mẹ không để mình mắc mưa trở về đâu."

Nói là canh nấm mèo thịt heo thái sợi, thật ra bên trong có rất nhiều nguyên liệu, trong đó còn có măng và nấm hương, chúng đều được thái sợi rồi cho vào nồi nấu chung với nhau.

Nếu giống như trong tương lai có xe bốn bánh thì cô sẽ lái xe đi, nhưng bây giờ lại chưa có nên cũng hơi bất tiện vì chỉ có thể chạy xe đạp.

Nghe vậy Cố Di Gia cũng yên lòng: "May là lúc sáng ra ngoài trời không mưa."

Cố Di Gia nhìn anh rồi nói: "Em chỉ đi có mấy ngày, hôm nay trời mưa em cũng không đi đấy thôi."

Bên ngoài trời mưa tí tách, ngồi trước bếp lửa, cơ thể được ngọn lửa sưởi ấm, Cố Di Gia không cảm thấy lạnh nữa.

Cho đến khi canh trong nồi được hầm xong, cô mở nắp nồi ra, một mùi thơm ngào ngạt bay vào mũi.

Cách nấu canh này rất đơn giản, dù không biết nấu ăn cũng có thể làm được, Cố Di Gia thích nấu những món ăn đơn giản không cần kỹ thuật cao siêu gì.

Nói đến đây, cô cảm thấy hơi lo lắng: "Không biết trời còn mưa bao lâu nữa đây, lúc mẹ về có bị ướt không ta?"

Có lẽ là nguyên liệu ở thời đại này đều tự nhiên nên nồi canh này nấu hơi "thập cẩm" nhưng hương vị lại rất thơm ngon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận