Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 563: Anh Lẫm Thật Tốt 4

Phương Mỹ Di gật đầu: "Đây quả thật giống với phong cách làm việc của chú Đỗ, chẳng trách nhà họ Đường lại đối xử với Tiểu Liên như vậy."

Rõ ràng là cưới được một cô gái trong khu tập thể, nhưng lại phát hiện nhà mẹ đẻ cô ấy hoàn toàn chẳng thể giúp được gì cho bọn họ, sau khi Đường Bính Đông về thành phố, thậm chí còn không được sắp xếp công việc gì, cuối cùng vẫn là nhờ nhà vợ chưa cưới trước tìm một công việc giúp anh ta...

Với sự so sánh như vậy, cũng chẳng có gì lạ khi bọn họ bỏ rơi Đỗ Tiểu Liên và chọn vợ chưa cưới trước.

"Vậy Đường Bính Đông biết chuyện của vợ chưa cưới trước không?" Phương Mỹ Di lại hỏi.

Tống Nguyệt Mai hơi mất kiên nhẫn: "Làm sao mà mẹ biết? Được rồi, các con biết việc này là được, không nên ra ngoài nói lung tung."

Tất nhiên Cố Di Gia và Trang Nghi Giai đồng ý.

Phương Mỹ Di đi theo gật đầu, một đôi mắt đảo qua đảo lại: "Mẹ, chú Đỗ sẽ đòi công bằng cho Tiểu Liên chứ?"

"Đương nhiên." Tống Nguyệt Mai nói: "Chú Đỗ con thương con gái lắm, đâu có thể để người ta bắt nạt con gái ông ấy như thế? Bây giờ hai mẹ con Tiểu Liên đang ở nhà, chờ qua Tết ông ấy sẽ đích thân đến tìm nhà họ Đường đòi công bằng."

"Vậy thì cảm ơn cậu nhé." Cố Di Gia cười nói.

Ba người cùng nhau đi về nhà Cố Di Gia và đoàn trưởng Phong.

Phương Mỹ Di tự đưa hai người về, trên đường không khỏi cảm thán chuyện mà Đỗ Tiểu Liên gặp phải.

"Đúng vậy."

Cố Di Gia cười gật đầu: "Bảo thím Quế Hoa chú ý hơn đến trạng thái tinh thần của Đỗ Tiểu Liên, gần đây trạng thái tinh thần của cô ấy có lẽ không ổn định lắm."

Các cô nói chuyện trong phòng làm việc suốt hai giờ, cho đến khi sắc trời hơi tối, sau đó Phương Mỹ Di cầm theo truyện tranh, rời đi cùng Trang Nghi Giai.

Về phần tại sao không phải đi ngay bây giờ, đương nhiên là trước tiên cần thu thập vài thứ, nắm chắc lấy điểm yếu của đối phương thì mới dễ dàng đàm phán.

Chủ yếu là lúc trước bọn họ đều chú ý chuyện Đỗ Tiểu Liến, cho nên cũng không thể trò chuyện vui vẻ, hơn nữa ngày mai Phương Mỹ Di muốn về thị trấn, nên thuận tiện tới lấy truyện tranh.

Tống Nguyệt Mai gật đầu rồi lại cảm ơn cô.

Chờ khi hai người Cố Di Gia rời đi, Tống Nguyệt Mai đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói với Cố Di Gia: "Gia Gia, cảm ơn cháu đã nhắc nhở Tiểu Liên nhiều điều, dì sẽ nói lại cho cha mẹ Tiểu Liên."

Trang Nghi Giai cũng gật đầu: "Hi vọng người nhà họ Đường đều phải trả giá đắt vì đã đối xử như thế với một cô gái vô tội, lòng dạ bọn họ quá hiểm độc."

Hai người Phương Mỹ Di và Trang Nghi Giai nhìn thấy đoàn trưởng Phong, giống như chuột gặp mèo, nhanh chóng rời đi.

"Tớ sẽ theo dõi một chút khi nào chú Đỗ đi tìm nhà họ Đường tính sổ, đến lúc đó có tin tức gì thì về sẽ nói cho các cậu." Cô ấy nhận ra hai người thật sự quan tâm đến chuyện này nên chủ động nói.

Đóng cửa lại, Cố Di Gia đi tới phòng bếp, sau đó cả người áp vào lưng đoàn trưởng Phong, hai tay ôm cổ anh, cằm tựa ở trên vai của anh.

Khi ba người vào cửa, Cố Di Gia phát hiện trong nhà không ai, cũng không biết đoàn trưởng Phong đi đâu.

Lúc Cố Di Gia đưa các cô ra cửa, phát hiện đoàn trưởng Phong đã trở về, đang ở trong phòng bếp nấu cơm.

Một lúc lâu sau, cô mềm nhũn tựa trong ngực anh, nghe nhịp tim trầm ổn của anh, cảm khái nói: "Anh Lẫm thật tốt, may mắn người đàn ông em gặp được là anh..."

Phong Lẫm hôn cô gái trong ngực mình một lát, giọng nói trầm thấp: "Một tiếng trước đã về rồi, nhìn thấy các em đang bận nên không có quấy rầy các em."

Cố Di Gia kể lại chuyện hôm nay ở nhà sư đoàn trưởng Phương cho anh nghe một chút: "Không ngờ rằng người nhà họ Đường ghê tởm như thế, vậy Đường Bính Đông cũng không phải đàn ông, mặc kệ người phụ nữ nào đến nhà bọn họ, đều sẽ bất hạnh."

Phong Lẫm nhét thêm hai cái củi vào bếp, đưa tay kéo người đứng phía sau qua, thuần thục kéo cả người cô ngã vào trong ngực anh, ngồi ở trên đùi của anh.

Cố Di Gia "a" lên một tiếng, vội hôn anh.

"Anh Lẫm, anh về khi nào thế?" Cô nhẹ nhàng hỏi.

Nếu cô gặp được người đàn ông giống như Đường Bính Đông... Không, phải nói nếu gặp được loại đàn ông này, chắc chắn cô sẽ không gả.

Cho nên chuyện Đỗ Tiểu Liên sẽ không xảy ra với cô được.

"Thế nào?" Phong Lẫm vuốt tóc của cô hỏi.

Cơ thể Cố Di Gia mềm mại giống như không xương, giống như không có trọng lượng, nhẹ nhàng linh hoạt ngã vào ngực anh.

Đoàn trưởng Phong yên lặng lắng nghe, cũng không phát biểu ý kiến gì, chỉ khi cô khen mình, khóe môi hơi cong lên, tâm trạng rõ ràng vô cùng tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận