Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 610: Không Xấu 3

Cố Di Gia không nhịn được nhìn bụng của cô ấy thêm mấy lần, cô cảm thấy phụ nữ mang thai thật sự rất kỳ diệu, cũng rất khó khăn.

Cái bụng này còn sẽ tiếp tục to hơn cho đến lúc thích hợp mới sinh ra một đứa bé nhỏ xíu.

Cô thừa nhận mình không có chút chờ mong nào đối với việc mang thai sinh con, ngược lại còn cảm thấy sợ hãi, không sinh thật ra cũng khá tốt.

Tiền Quyên Quyên lại hiểu nhầm ánh mắt của cô, cô ấy cười nói: "Cậu không cần hâm mộ đâu, sau này cậu và đoàn trưởng Phong cũng sẽ có con, hai người lại đẹp như thế nên đương nhiên con của hai người cũng sẽ rất xinh."

Cố Di Gia cười cười, vẫn trả lời kiểu ba phải như cũ: "Tớ còn trẻ mà, không vội làm gì."

Lúc này, Đỗ Tiểu Liên đã chọn xong kiểu quần áo mình thích, cô ấy đưa qua cho Cố Di Gia xem thử.

Cố Di Gia nhớ kỹ rồi hỏi lại cô ấy có chỗ nào muốn thay đổi không, cô có thể thỏa mãn yêu cầu của khách hàng, quan trọng là phải để cho khách hàng cảm thấy hài lòng.

Đỗ Tiểu Liên lắc đầu: "Không cần, như vậy là được rồi."

Tiền Quyên Quyên cũng nói: "Gia Gia, ngại quá, đúng là phải làm phiền cô rồi, công việc của cô đã bận rộn như vậy còn phải làm quần áo cho Tiểu Liên..."

Cô xem việc làm quần áo như một cách để giải trí.

Cố Di Gia đưa mọi người ra cửa, cô nói: "Chị Tiểu Liên, năm ngày sau chị qua đây lấy quần áo là được."

Cố Di Gia cũng không để ý nói: "Chuyện này có gì đâu, tôi cũng không thể ngồi một chỗ vẽ bản thảo suốt được, lúc làm quần áo cho người khác cũng có thể thư giãn hơn chút."

Đỗ Tiểu Liên thấy con gái của mình thân thiết với Cố Di Gia thì sắc mặt cũng thoải mái hơn, thoạt nhìn cũng không còn ngây ngốc như lúc trước.

Cố Di Gia ừ một tiếng rồi đi tới ôm anh, dựa vào trong ngực anh, cọ cọ mấy cái tỏ vẻ rất quyến luyến.

Sau đó, Cố Di Gia dẫn hai người đến ngồi trong phòng khách: "Hiếm khi Quyên Quyên tới đây, ngồi thêm một chút đã, Tiểu Uyển Uyển rất đáng yêu, tớ rất thích."

Tiền Quyên Quyên thở phào nhẹ nhõm, Đỗ Tiểu Liên vẫn luôn miệng cảm ơn cô.

Hai người ngồi thêm một lúc mới đứng dậy rời đi.

Nói xong cô lại lấy thêm một miếng bánh bích quy để dỗ cô bé.

Thật ra cô ấy cũng biết mình không nên dẫn Đỗ Tiểu Liên đến gặp Cố Di Gia, hiện tại Gia Gia phải vẽ bản thảo nên mỗi ngày đều rất bận. Nhưng khó lắm Đỗ Tiểu Liên mới phấn chấn lên được, muốn đi ra ngoài xin việc nên cô ấy muốn để cho Đỗ Tiểu Liên mặc một bộ đồ mới xinh đẹp rồi bắt đầu lại từ đầu.

"Không có gì." Cố Di Gia nói: "Tự nhiên em muốn ôm anh một cái thôi... Em thật sự rất may mắn mới gặp được anh, nhớ đến anh là em đã thấy vui rồi."

"Cảm ơn." Đỗ Tiểu Liên nói: "Vậy... Làm phiền cô."

Đoàn trưởng Phong nghĩ đến hai cô gái mới tới rồi lại suy nghĩ một chút.

"Bọn họ đi rồi à?" Phong Lẫm hỏi.

Anh giơ tay ôm cô, cúi đầu hôn lên mặt cô rồi hỏi: "Sao thế?"

Cô ấy rất sợ đi ra bên ngoài, cũng tự ti về bản thân, nhưng khi đối mặt với những đứa trẻ ở độ tuổi này thì trong lòng cô ấy vẫn rất thích, trước mặt bọn chúng cô ấy cũng thoải mái hơn nhiều.

Lúc cô ấy tới cũng là lúc Bảo Hoa dẫn Tam Hoa đến chơi. Hai cô bé nhìn thấy Tiểu Uyển Uyển ở trong lồng ngực của Đỗ Tiểu Liên đều cảm thấy tò mò. Tiểu Uyển Uyển cũng không sợ người lạ, thấy hai chị gái nhỏ thì cũng mỉm cười. Dáng vẻ đáng yêu đó làm cho hai cô bé còn chưa từng tiếp xúc với em bé cỡ này cực kỳ vui sướng.

Cố Di Gia dẫn Đỗ Tiểu Liên vào phòng làm việc để thử quần áo.

***

Đỗ Tiểu Liên nhìn thấy hai đứa bé, ánh mắt cũng dịu dàng hơn, cô ấy đặt con gái mình xuống để chơi cùng hai đứa.

Anh không biết Đỗ Tiểu Liên là ai nhưng có thể nhận ra Tiền Quyên Quyên, chắc là hôm nay hai người tới đây khiến cô bị xúc động về chuyện gì đó.

Có lẽ là con nít hồn nhiên, ngoan ngoãn rất khó làm cho người khác cảm thấy chán ghét.

Cố Di Gia nói với hai đứa: "Bảo Hoa, Tam Hoa, nhờ hai con chăm sóc em gái nha, cô út và dì Đỗ bận một chút."

"Vâng ạ!" Bảo Hoa và Tam Hoa ngoan ngoãn trả lời: "Chúng con sẽ chăm sóc cho em ấy cẩn thận ạ."

Năm ngày sau, Đỗ Tiểu Liên lại tới nhà.

Đỗ Tiểu Liên nhìn thấy thành phẩm thì sững sờ một lúc lâu.

Thành phẩm và bản thiết kế không giống nhau, lúc xem bản thiết kế chỉ cảm thấy khá ổn nhưng lúc thấy được thành phẩm cô ấy mới phát hiện ra nó xinh đẹp hơn trong tưởng tượng của mình nhiều.

Đã bao nhiêu năm cô ấy chưa được mặc quần áo xinh đẹp như thế này rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận