Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 647: Tật Xấu Của Đoàn Trưởng Phong 1

Sau khi vào núi, mọi người tản ra khắp nơi, thoạt nhìn hầu như khắp nơi đều có người.

Người lớn nào cũng vào núi hái rau rừng, xem thử có thể tìm được gì có thể hái mang về, trong thời buổi thiếu ăn thiếu mặc này, chỉ cần có thể lấp đầy bụng, mọi người đều sẽ cố gắng tìm được càng nhiều thứ có thể ăn càng tốt.

Phần lớn trẻ con đều chỉ đến đây chơi, nên không thể trông cậy bọn chúng có thể giúp đỡ cái gì.

Diệp Huệ Cúc đang định đi hái rau dại ở bên kia, quay người hỏi hai đứa con trai: "Các con muốn đi cùng mẹ hay muốn đi chơi với bọn Bảo Hoa?"

Chu Vệ Đông đã mười tuổi không còn ngốc nghếch như trước nữa, nghe vậy nói: "Mẹ, con đi cùng mẹ, cha bảo con giúp mẹ kiếm đồ."

Chu Vệ Tinh liếc nhìn Bảo Hoa, nói: "Con đi chơi với Bảo Hoa."

Diệp Huệ Cúc khen ngợi cậu con trai thứ hai trước, sau đó quay sang nói với cậu con trai nhỏ: "Con có thể chơi với Bảo Hoa, nhưng không được nghịch ngợm, cũng không được bắt nạt người khác."

"Mẹ, mẹ nói con bắt nạt ai?" Chu Vệ Tinh hét lên đầy oan uổng: "Bảo Hoa bắt nạt con còn nhiều hơn ý."

Đương nhiên là Cố Di Gia sẽ gật đầu đồng ý, cô lấy ra một viên kẹo ở trong túi đưa cho cậu bé, sờ sờ đầu cậu bé: "Nếu cháu muốn đi theo các cô, thì không được chạy lung tung, biết chưa?"

"Không phải đâu, là cô Gia Gia cho tớ mà!" Chu Vệ Tinh phản bác, đồng thời có chút chột dạ.

Cố Di Gia quay lại, nhìn thấy cậu bé vui vẻ này thì mỉm cười nói: "Sao cháu không đi cùng mẹ?"

Bảo Hoa thấy cậu bé, nhìn nhìn cái má đang chuyển động của cậu bé, nói với ý trách móc: "Chu Vệ Tinh, cậu lại đến chỗ cô út của tớ để xin kẹo à."

Sau khi Diệp Huệ Cúc và Chu Vệ Đông rời đi, Chu Vệ Tinh nhanh chóng chạy đến chỗ Cố Di Gia.

"Là do tớ thấy các cậu đều là con gái, nên tớ muốn bảo vệ các cậu!" Chu Vệ Tinh tràn đầy chính nghĩa nói: "Ở đây không có đàn ông, lỡ như các cậu gặp nguy hiểm thì phải làm sao?"

Cậu bé nhỏ giọng nói thầm, từ khi Bảo Hoa đến khu tập thể, cô bé đã trở thành chị cả cầm đầu ở đây. Nếu như có ai mà không nghe lời cô bé thì cô bé sẽ nói lý lẽ trước mới động tay động chân, còn ai dám nói cô bé là con nhóc thối tha, thì cô bé sẽ đánh ngay.

Từ trước đến nay cô Gia Gia luôn rất rộng lượng với trẻ con, trong túi dường như lúc nào cũng có rất nhiều kẹo ăn không hết, mỗi lần gặp cô, đều được cho một viên kẹo, dần dà, mọi người đều thích đến chơi với cô Gia Gia.

"Cô Gia Gia."

Tuy Bảo Hoa còn nhỏ tuổi, nhưng đánh nhau rất giỏi, không dễ tìm được sơ hở của cô bé.

Chu Vệ Tinh vội gật đầu không ngừng.

Bảo Hoa chỉ vào chỗ binh lính tuần tra cách đó không xa: "Ai nói không có đàn ông? Bên đó không phải là có rất nhiều chú sao?"

"Mẹ cháu đi qua bên kia hái rau dại, cháu không muốn đi, cháu muốn đi cùng mọi người, có được không ạ?" Vẻ mặt Chu Vệ Tinh đầy mong đợi nói.

Chu Vệ Tinh nói: "Từ chỗ họ đến đây khá xa, làm sao có thể giống như tớ ở ngay cạnh các cậu được? Ài, cậu đừng nói nói, cậu muốn đi đâu, cứ việc nói với tớ, tớ sẽ đi trước dẫn đường cho cậu."

Đó là lý do tại sao cậu bé muốn gặp cô Gia Gia, vì kẹo mà sẵn sàng đi theo bọn họ.

Càng nói cậu bé càng thấy đúng lý hợp tình, ưỡn ngực, tỏ vẻ mình là đàn ông, bảo vệ họ là điều tất nhiên.

Sắc mặt Trang Nghi Giai phút chốc đỏ lên, da mặt cô dâu mới còn mỏng, khiến người khác rất muốn trêu chọc.

Trang Nghi Giai nói: "Bọn trẻ thú vị thật đấy."

Cố Di Gia đi cùng Trang Nghi Giai ở phía sau.

Cô bé đưa theo Nhị Hoa đi cùng, Chu Vệ Tinh vội vàng đi theo. Bốn đứa trẻ dẫn đường ở phía trước, vô cùng náo nhiệt, đến nỗi cả khu rừng dường như trở nên rất sống động.

"Hâm mộ à?" Cố Di Gia nói: "Nếu hâm mộ thế thì cùng doanh trưởng Hứa sinh một đứa đi, hai người ai cũng đẹp, chắc chắn sẽ sinh ra một đứa bé vô cùng dễ thương."

Bảo Hoa không thèm để ý tới cậu bé, kéo Tam Hoa đi: "Không cần cậu, tớ và Tam Hoa có thể làm được."

Cô ấy vội xua tay nói: "Tớ, tớ không có hâm mộ... Khụ, hơn nữa muốn nói đẹp đôi, thì cậu và đoàn trưởng Phong mới đúng là đẹp đôi, nếu các cậu sinh em bé, chắc chắn sẽ rất đẹp."

Cố Di Gia mỉm cười, không trả lời mà chuyển chủ đề khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận