Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 662: Lấy Anh Là Chuyện Đúng Nhất Em Từng Làm 4

Mặt chính ủy Mã dần dần trở nên xanh mét.

Lần đầu tiên anh ấy nhận ra rằng tính cách của em gái mình thật sự rất rất xấu.

Chính ủy Mã cứng đờ người quay qua nhìn Cố Di Gia và Phong Lẫm, ánh mắt dừng lại trên người cô, lúng túng nói: "Gia Gia à, em, em..."

Sau cùng anh ấy không biết phải nói gì, chỉ có thể thở dài, vẻ mặt suy sụp.

Cố Di Gia nhìn anh ấy, nói: "Chính ủy Mã, nếu không phải anh có quan hệ tốt với anh trai em thì em sẽ không thành thật nói mấy lời này với anh, anh đừng cảm thấy lời nói của em không lọt tai. Có một số việc, người ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê, anh cũng nên ngẫm nghĩ lại cho tốt."

Chính ủy Mã ngơ ngác nhìn cô, đây là ý gì?

"Em nghe nói anh đối xử với người nhà rất tốt, nhiều năm rồi, anh đều gửi tiền trợ cấp về nhà nuôi mẹ và anh em ở nhà..."

Chính ủy Mã vô thức nói: "Bọn họ sống ở trong tộc rất khổ sở, anh không thể hiếu thuận với mẹ, cho nên..."

Vốn dĩ chính ủy Mã bị cô nói tới vô cùng khó chịu, nhưng thấy cảnh này, anh ấy lại cảm thấy muốn mù con mắt luôn.

"Không cần đâu."

Cố Di Gia nói rất nhiều, nói tới nỗi cô cảm thấy miệng khô luôn, tính uống miếng nước thì đoàn trưởng Phong đã rót một ly nước đưa qua.

Sau cùng, chính ủy Mã thở dài nói: "Gia Gia, anh xin lỗi em, Xuân Hoa quả thật làm không đúng, lần sau anh lại bảo nó tới xin lỗi em."

Cố Di Gia thở dài: "Chính ủy Mã, cho dù anh muốn hiếu thuận, nhưng cũng không thể mặc kệ vợ con chứ? Mẹ anh là người nhà của anh, chẳng lẽ vợ và con anh không phải là người nhà của anh hay sao? Người sau này sẽ sống với anh suốt đời là vợ anh đó, chờ khi anh già rồi, người sẽ hiếu thuận với anh cũng là con anh, không phải em trai em gái hay con cái của em trai em gái anh đâu."

Chính ủy Mã cũng không cho rằng Cố Di Gia nói không cần Mã Xuân Hoa nói xin lỗi ý là sẽ bỏ qua việc này. Anh ấy hiểu rất rõ rằng Cố Di Gia vốn không chào đón em gái anh ấy, cũng không muốn nhìn thấy cô ta, nếu còn gặp lại, lần sau không biết sẽ còn có xung đột gì nữa.

"Bọn họ sống khổ sao?" Cố Di Gia cắt ngang lời anh: "Thế nhưng sao em lại cảm thấy chị dâu Hồng Anh, Đại Hoa, Nhị Hoa, Tam Hoa lại càng khổ hơn thế? Bác gái Mã, chị Mã và Mã Tiểu Tráng đều mập mạp tròn trịa, còn chị dâu Hồng Anh và ba đứa bé thì gầy trơ cả xương, anh nói xem ai trông khổ hơn?"

Cố Di Gia bĩu môi nói: "Chị ta có tình nguyện đâu, anh ép buộc chị ta tới thì chị ta cũng có thật tâm xin lỗi đâu. Nếu đã như thế thì không cần nói xin lỗi." Cô cũng chẳng thèm.

Chính ủy Mã yên lặng lắng nghe, không nói gì.

Chính ủy Mã: "..."

Anh biết tình cảm vợ chồng đoàn trưởng Phong tốt, nhưng cũng không tới trình độ đút nước trước mặt mọi người chứ, như thế này lại càng làm nổi lên vẻ lẻ loi, hiu quạnh của anh ấy lúc này.

Nhưng đó là em gái của anh ấy, anh ấy có thể làm sao chứ?

Cô cười ngọt ngào với anh, để anh cầm ly cho cô uống nước, ừng ực uống hơn phân nửa ly

Chính ủy Mã than thở rồi rời đi.

Vẻ mặt chính ủy Mã cứng đờ cả ra.

Nhìn dáng vẻ nhanh mồm nhanh miệng lúc nãy của cô là biết tính tình cô cũng khá nóng nảy, giống như Bảo Hoa vậy, thù dai.

Mặc dù cô biết, cho dù cô làm cái gì anh cũng đều sẽ ủng hộ... Chỉ cần cô không làm gì vi phạm tới ranh giới cuối cùng của anh, mà đương nhiên là cô sẽ không làm ra những chuyện như thế, cô cũng có nguyên tắc riêng của mình.

"Không cảm thấy!" Phong Lẫm lắc đầu: "Vợ anh rất tốt, là người phân rõ phải trái, với loại người vô lý như thế, chúng ta không cần nói đạo lý với bọn họ."

Cố Di Gia nhìn anh rồi đột ngột hỏi: "Anh Lẫm, anh có cảm thấy vừa rồi em vô lý, không chịu tha thứ cho người ta, rất đáng ghét không?"

"Gia Gia, em uống canh trước đi." Phong Lẫm lại múc cho cô non nửa bát canh, nói cô uống nhiều một chút.

Cố Di Gia nhịn không được mà bật cười.

Cố Di Gia nhìn bóng lưng u sầu của anh ấy, cô không nói gì, đợi Phong Lẫm đi đóng cửa xong, cô lại như không có việc gì mà ngồi lại bàn ăn cơm.

"Anh Lẫm, anh thật tốt!" Cô cười nhẹ nhàng, nói: "Tốt hơn tất cả những người đàn ông khác, lấy anh là chuyện đúng nhất em từng làm."

Khóe môi Phong Lẫm hơi nhếch lên rồi lại bị anh cố gắng kìm lại.

Có điều trông dáng vẻ anh rõ ràng là vui muốn chết, lại còn ra vẻ cố ý biểu hiện bản thân chăm chú nghiêm túc, khiến Cố Di Gia rất vui mừng, nhịn không được muốn trêu đùa anh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận