Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 699: Kiên Quyết Phải Cưới 8

Bác gái Mã nghe thấy anh ấy hạ thấp con gái bà, trong lòng cảm thấy không thoải mái: "Thằng cả, sao có thể nói em gái mình như vậy? Vị đồng chí Cố kia không phải cũng là một cô gái nông thôn sao? Không phải cô ta còn được gả cho đoàn trưởng Phong à? Mẹ nghe nói đoàn trưởng Phong là con em cán bộ ở thủ đô, còn không phải là vẫn cưới một cô gái nông thôn sao?"

"Mẹ!" Chính ủy Mã cạn lời: "Xuân Hoa có thể so với Gia Gia sao? Tạm bỏ qua không nói đến vẻ ngoài, Xuân Hoa có thể làm quần áo đẹp như Gia Gia sao? Có thể xuất bản truyện tranh ngắn như Gia Gia sao? Có thể đối xử hòa hợp với người khác, ai cũng thích cô ấy sao?"

Bác gái Mã bị nói cho nghẹn lại.

Chỉ cần có mắt đều thì không ai có thể nói Mã Xuân Hoa ưu tú như Cố Di Gia.

Bác gái Mã không phải ngu ngốc, bà ta cũng đã nghe ngóng về Cố Di Gia, sau khi nghe kể về cô ngay cả bà ta cũng rất ngạc nhiên, cô gái này cũng quá giỏi giang rồi.

Người làm công tác văn hóa lại có thể kiếm tiền như vậy, làm gì có ai không thích đâu? Nói thực lòng, bác gái Mã còn từng có ý tưởng muốn đổi đứa con gái ngu ngốc của mình với Cố Di Gia.

Nếu bà ta có con gái như Cố Di Gia, không biết sẽ kiêu hãnh bao nhiêu.

Chính ủy Mã không hề khách sáo nói với bác gái Mã: "Nếu nó muốn gả cho người tốt như Gia Gia thì trước tiên bảo nó tốt như Gia Gia đã!"

Chính ủy Mã buồn bực: "Nó không thể tự đi làm nuôi bản thân sao? Mẹ xem mấy quân tẩu trong khu tập thể này, có ai không có công việc tự nuôi mình đâu? Làm gì có ai sẽ gả cho một người đàn ông rồi dựa vào người đàn ông nuôi luôn đâu? Nghe nói Gia Gia không chỉ tự nuôi bản thân được, mà còn có thể nuôi lại đoàn trưởng Phong nữa kìa."

Lần đầu tiên bác gái Mã ý thức được, lần này bà ta đến thăm người thân đã sai rồi.

Chính ủy Mã biết bà ta đã hiểu rõ, cuối cùng nói: "Mẹ, mẹ khuyên nhủ Xuân Hoa để ánh mắt nó đừng có cao như vậy! Ngày mai con sẽ đứa nó vài cái tên thanh niên tài tuấn điều kiện không tồi cho nó, nếu nó thuận mắt thì đi xem mắt, nếu nó cảm thấy không được vậy thì đừng gả nữa, về quê đi thôi!"

Bà ta phát hiện hình như tam quan của người con trai này của bà ta không khớp lắm, mặc kệ bà ta nói cái gì anh ấy cũng có thể phản bác, đã không phải người con trai ngoan bà ta nói gì nghe nấy trong quá khứ nữa.

Bác gái Mã lại bị nghẹn lại lần nữa.

Mã Xuân Hoa vừa thấy những danh sách đó, nếu tuổi trẻ ưu tú thì không có cách nào để cô ta theo quân, còn có thể cho cô ta theo quân thì lại là kết hôn lần hai đã có con riêng...

Bác gái Mã không thoải mái nói: "Chẳng lẽ một cô gái không ưu tú thì không thể gả cho một người đàn ông tốt sao?"

Bọn họ không nên tới.

Con người đều có bản năng xu lợi tránh hại và hướng về cái đẹp, cho dù là bà ta cũng muốn cưới một người con dâu vừa xinh đẹp vừa biết thể kiếm tiền về, sao lại phải cưới một người vừa lười vừa tham lại còn xấu tính chứ?

"Nhưng nó không ưu tú thì sao đàn ông tốt lại phải cưới nó chứ? Là do sự ham ăn biếng làm của nó hay do nó vừa ngốc vừa tham hoặc do tính cáu kỉnh của nó?"

Bác gái Mã lại bị nghẹn lại lần nữa.

Bác gái Mã cũng cau mày: "Thằng cả..."

"Nói cái gì đấy!" Bác gái Mã đập anh ấy: "Nếu em gái con không gả đi, ai sẽ nuôi nó?"

"Chỉ những người này thôi." Chính ủy Mã ăn cháo lương thực thô, húp rột rột: "Nếu hai người chướng mắt thì hai người tự đi mà tìm."

Chính ủy Mã nói được thì làm được, ngày hôm sau đưa một danh sách về để Mã Xuân Hoa lựa chọn.

Những người này làm sao cô ta có thể vừa ý?

Bác gái Mã nói: "Không biết, em con nó chạy nhanh quá, chân tay già yếu này của mẹ sao đuổi kịp?"

Nhưng chỉ một lát sau, bác gái Mã đã quay trở lại.

Mặt chính ủy Mã tái xanh luôn rồi, chỉ thấy mình đã mất sạch mặt mũi với cả quân đội.

Nói xong cô ta chạy đi luôn.

Chính ủy Mã có một dự cảm không tốt: "Mẹ, Xuân Hoa đâu?"

Mã Xuân Hoa không chịu nổi: "Em tự tìm thì em tự đi tìm!"

Chính ủy Mã nhíu mày, trực giác nói rằng mẹ anh ấy đã lừa anh ấy cái gì đó.

Sắc trời dần ngả tối, Mã Xuân Hoa đã quay về, được cảnh vệ Tiểu Trương của đoàn trưởng Phong đưa về.

Vẻ mặt Tiểu Trương xấu hổ nói: "Chính ủy Mã, vừa nãy em gái anh tới ký túc xá sĩ quan ồn ào muốn gặp doanh trưởng Ôn, nhưng doanh trưởng Ôn không có ở đó, cô ta..."

Chu Hồng Anh, Nhị Hoa và Tam Hoa đều hoảng sợ, bác gái Mã cũng vội chạy ra ngoài.

Sau khi Tiểu Trương đưa người về, nhanh chóng rời đi, trong lòng cũng rất đồng tình với chính ủy Mã, đồng thời cũng đồng tình với doanh trưởng Ôn, sao lai bị Mã Xuân Hoa chọn. Thậm chí cô ta còn muốn xông vào ký túc xá sĩ quan tìm anh ấy?

May mắn hôm nay chiến sĩ đứng gác thuộc trung đoàn 1 bọn họ, phát hiện tình huống không đúng lắm đã nhanh chóng phái người báo với cậu ấy, để cậu ấy đi tìm doanh trưởng Ôn kêu anh ấy tạm thời đừng về.

Cuối cùng Mã Xuân Hoa bị ngăn lại, không để cô ta nhìn thấy doanh trưởng Ôn, xem bộ dáng hùng hổ như vậy của cô ta, bọn họ rất lo lắng trong sạch của doanh trưởng Ôn không giữ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận