Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 747: Rủ Nhau Có Thai 8

Đã hơn mười năm, dù chưa thấy bên trên có động tĩnh gì, nhiều người cũng đã hết hy vọng, hoàn toàn từ bỏ giấc mơ đại học. Trang Nghi Giai cũng là một trong số đó, nếu không cô ấy cũng đã không tìm công việc và kết hôn.

Nếu có hy vọng thì có thanh niên nào không muốn thi đại học chứ?

Sinh viên đại học ở thời đại này rất được coi trượng.

"Tớ cảm thấy sẽ khôi phục." Cố Di Gia nói: "Quốc gia của chúng ta đang ở trong quá trình kiến thiết, việc gì cũng cần thêm người tài, nhưng người tài ở đâu ra? Chắc chắn phải có sự lựa chọn đúng không? Thời cổ đại đều có thi cử, sự thật là hiện tại chúng ta cũng không còn cách nào khác..."

Trang Nghi Giai suy tư một chút.

Cố Di Gia chỉ nói đơn giản vài câu rồi không nói thêm gì nữa.

Hoàn cảnh hiện giờ đã thoải mái hơn nhiều, lại còn ở trong bộ đội nên cô có thể không chịu ảnh hưởng của bên ngoài, với lại quan hệ của hai người rất tốt nên nhắc nhở chút cũng không sao. Hơn nữa, cũng không nhất thiết phải làm cho cô ấy tin.

Nhưng mà lúc rời khỏi vào hôm nay, trong lòng Trang Nghi Giai vẫn thầm quyết định.

Trang Nghi Giai nói: "Lần trước em về nhà mẹ đẻ thì nghe nói có một vài giáo sư đức cao vọng trọng ở trường đại học trong thành phố đã được sửa lại án sai, quay về từ chuồng bò và được trường học mời quay lại... Em nghĩ không biết sau này có thể khôi phục thi đại học hay không..."

Nhưng mà Trang Nghi Giai không ngờ rằng bản thân còn định cố gắng thì có một ngày đột nhiên cô bị buồn nôn, bị ói vì nhìn thấy món thịt kho tàu thơm ngào ngạt trên bàn.

Cuối cùng, vẫn là Cố Di Gia làm tiếp chuyện này, chưa quá mười phút thì Chu Vệ Cương đã hiểu bài.

Anh ấy trầm tư nhìn rồi sờ sờ đầu cô ấy, không nói thêm gì.

"Không có." Trang Nghi Giai vội vàng lắc đầu: "Em cũng không biết cách dạy trẻ con, em không biết cách hướng dẫn bài tập cho bọn nhỏ."

Trang Nghi Giai: "..."

Chờ lần sau cô ấy về nhà mẹ đẻ còn cố ý dọn dẹp sách giáo khoa cấp hai và cấp ba của mình để mang về nhà, lúc rảnh rỗi lại lật xem.

Doanh trưởng Hứa hoảng sợ, anh ấy sợ cô ấy ăn trúng cái gì nên vội vàng đưa đến trạm y tế gặp bác sĩ.

Lúc cô ấy nhìn thấy Cố Di Gia giảng bài cho Bảo Sơn thì cũng đi giúp đỡ giảng một đề cho Chu Vệ Cương, kết quả cô ấy giảng đến mức miệng khô lưỡi khô nhưng Chu Vệ Cương vẫn không hiểu gì.

Doanh trưởng Hứa nhìn thấy còn cảm thấy kỳ lạ: "Vợ à, sao em lại xem sách giáo khoa thế? Em muốn làm giáo viên à?"

Doanh trưởng Hứa nghe được câu này thì hiểu được ý của cô ấy.

Hai vợ chồng đi về nhà như người mộng du.

Vì thế Trang Nghi Giai cũng hiểu rõ rằng bản thân không biết cách dạy người khác, cô ấy không nên trở thành giáo viên để làm hại các đóa hoa nhỏ của tổ quốc.

Sau đó, doanh trưởng Hứa vui vẻ ôm cô ấy lên, nếu không phải còn có chút lý trí thì anh ấy đều muốn nâng vợ mình lên cao rồi xoay vòng vòng.

Bác sĩ hỏi kỹ các biểu hiện không thoải mái trên người cô ấy xong rồi kiểm tra lại lần nữa cho Trang Nghi Giai, cuối cùng mới bình tĩnh nói: "Không sao đâu, có thai rồi."

Doanh trưởng Hứa: "..."

"Không sao đâu, chờ bụng cậu lớn rồi, lúc đứa nhỏ đạp thì sẽ có cảm giác thật." Cố Di Gia bình tĩnh nói.

Chuyện Phương Mỹ Hà mang thai đã trở thành chuyện cười mà cả khu tập thể biết, rất nhiều người cười nhạo chuyện này nhưng đa số đều là nụ cười thiện chí. Trong số đó có các chị dâu có kinh nghiệm cũng nhắc nhở mấy cô vợ trẻ để mấy người đó để ý một chút, đừng coi bụng bầu thành bụng béo.

Cố Di Gia nhìn Trang Nghi Giai rồi trấn an cô ấy xong thì về nhà.

Hai ngày sau, Cố Di Gia đột nhiên nghe được chuyện này.

Phong Lẫm vừa vào cửa đã nghe thấy câu này của lão Cố, anh không nhịn được nhìn sang Cố Di Gia, trong mắt mang theo sự lo lắng.

Thấy anh ấy vui vẻ như thế, Trang Nghi Giai ban đầu còn hơi ngỡ ngàng cũng không nhịn được bật cười.

Trang Nghi Giai "ừ" một tiếng rồi nhìn cô: "Nói như cậu có nhiều kinh nghiệm lắm vậy." Thực ra Giai Gia cũng chưa từng có con.

Cố Di Gia nói: "Chị dâu của tớ sinh hai đứa rồi, còn có Quyên Quyên với chị Mỹ Hà đều mang thai, tớ nhìn thấy hết nên kinh nghiệm phong phú thôi."

Trang Nghi Giai thấy cô hùng hồn tự khen mình có nhiều kinh nghiệm thì cười không ngậm được miệng.

Cô cầm theo quà đi thăm Trang Nghi Giai, thấy cô ấy thì vui vẻ nói: "Tốt rồi, cậu không giống chị Mỹ Hà, đã mang thai hơn hai tháng mà không nhận ra, còn tưởng mình ăn béo chứ."

Nhưng cô vừa bước vào nhà đã nhìn thấy anh trai vội vàng chạy tới.

"Gia Gia, chị dâu em có thai rồi!"

Cố Di Gia: "..." Không lẽ bọn họ rủ nhau cùng mang thai à?

Trang Nghi Giai vừa ngại vừa buồn cười, còn có thêm chút lo lắng: "Thật ra đến giờ tớ cũng chưa có cảm giác chân thật..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận