Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 75: Anh Muốn Cưới Cô 5

Phong Lẫm yên lặng lắng nghe chuyện của nhà họ Cố, không lên tiếng.

Chỉ khi nghe thấy năm đó mẹ kế Vu Hiểu Lan đối xử khắc nghiệt với Cố Di Gia, ánh mắt anh lập tức trở nên lạnh lẽo, nhìn không dễ chọc vào.

"Lão Cố che chở em gái rất cẩn thận, cho dù muốn dẫn vợ theo quân thì cũng phải đưa em gái cậu ấy đi cùng." Cục trưởng Ngụy nói đến đây, thở dài một hơi: "Đáng tiếc sức khỏe của em gái thực sự không tốt, thường xuyên bị bệnh nặng bệnh nhẹ liên tục, cơ bản không đi xa nhà được... Nếu để cho vợ và con cậu ấy theo quân, để em gái lại công xã... Không chỉ lão Cố không đồng ý mà vợ cậu ấy cũng không đồng ý."

Phong Lẫm nghe xong, giống như vô ý nói: "Sao lão Cố không đưa em gái anh ấy đến bệnh viện lớn trên tỉnh thành khám? Có bệnh gì thì cũng có thể điều trị càng sớm càng tốt."

Các bệnh viện thị trấn không chỉ không có các y bác sĩ tay nghề cao, mà ngay cả các thiết bị cũng đều không có nhiều nên chắc cũng kiểm tra không ra được gì.

Cục trưởng Ngụy thở dài một lần nữa: "Tại sao lại không? Hai năm trước, lão Cố hiếm khi được về nhà nên muốn dẫn em gái đến bệnh viện lớn trên tỉnh thành khám thử, nhưng lúc đó trùng hợp em gái lại bị cảm và sốt một trận, khiến em ấy bị bệnh đi không nổi... Kỳ nghỉ phép của lão Cố có hạn nên không thể đưa em ấy đi."

Không còn cách nào khác, chỉ có thể chờ sau này có thời gian rảnh rồi đưa đi.

Thực ra Trần Ngải Phương đưa Cố Di Gia đi khám ở tỉnh thành cũng được, chỉ là bọn trẻ còn quá nhỏ thì không nói, sức khỏe Cố Di Gia, dường như mấy năm nay vẫn luôn không tốt, thỉnh thoảng lại đổ bệnh nặng, nằm trên giường dậy không nổi, quan trọng là không tìm được cơ hội để đưa đến bệnh viện trên tỉnh thành khám bệnh.

Nhìn bộ dạng muốn té xỉu nhưng thật ra cũng không có ý ngất xỉu, rõ ràng không giống kiểu mỏng manh dễ vỡ như thủy tinh. Nếu như đi theo quân, cẩn thận một chút và chuẩn bị trước, chắc chắn là có thể chịu đựng được mấy ngày trong lộ trình đi nhỉ?

Trong nhà có bệnh nhân là điều lo lắng nhất.

Cục trưởng Ngụy nhìn anh một cách kỳ lạ: "Cậu cảm thấy sức khỏe của em ấy không tệ?"

Sau đó anh ấy lại hít vào một hơi: "Nếu em ấy có thể cùng chị dâu mình theo quân rồi đến bệnh viện lớn khám và điều trị đúng bệnh, có lẽ sức khỏe sẽ có thể chuyển biến tốt hơn, lão Cố và vợ cậu ấy cũng không cần phải lo lắng cho em gái nữa."

Cục trưởng Ngụy nghe xong bèn vui mừng: "Vậy em gái nhà bọn họ cũng phải theo quân đến nơi đóng quân mới được."

Phong Lẫm trả lời một cách bài bản: "Hôm nay tôi đến nhà anh đưa đồ, đã gặp chị dâu và em gái anh, còn có con trai và con gái của anh nữa."

Cho nên cứ như vậy mà bị trì hoãn đến giờ.

Một lát sau, Phong Lẫm gọi điện thoại cho Cố Minh Thành.

Phong Lẫm nói: "Tôi thấy sức khỏe cô ấy cũng không tệ, có lẽ không lâu sau là có thể theo quân được."

Phong Lẫm suy nghĩ một lúc rồi nói: "Nghe nói trong bệnh viện quân y nơi chúng ta đóng quân có một vị bác sĩ già có tay nghề rất cao, ông ấy kết hợp trung y và tây y với nhau, từng chữa khỏi không ít các căn bệnh nan y khó chữa, rất nhiều người đặc biệt đến tìm ông ấy khám bệnh, có lẽ có thể đến gặp ông ấy khám thử xem sao."

Cục trưởng Ngụy nghe xong muốn cười, anh ấy chỉ vào Phong Lẫm nói: "Người ta không choáng váng mà cậu đã cảm thấy sức khỏe của người ta tốt? Thằng nhóc nhà cậu lại không hiểu việc chữa bệnh, mắt nhìn không chính xác được."

Lúc đó anh ấy chỉ nhờ anh đưa đồ đến thị trấn rồi giao cho cục trưởng Ngụy, nhờ anh ấy phái người đưa đến nhà mình là được, không ngờ Phong Lẫm lại nghĩa khí như vậy, đích thân đưa đến tận nơi.

Phong Lẫm gật đầu: "Hôm qua cô ấy không ngất."

Phong Lẫm nghe anh ấy cảm ơn, trong đầu nghĩ xưa nay chỉ có bộ đội cùng tác chiến, khó được có được chút tình cảm cá nhân.

Cố Minh Thành nhận điện thoại có chút khó hiểu: "Phong Lẫm, cậu gọi điện thoại tìm tôi có chuyện gì sao?"

Hai mắt sáng Cố Minh Thành sáng lên: "Cảm ơn nhé, người anh em."

Phong Lẫm cũng cảm thấy không sao, mà lại khá tán thưởng.

Sau đó, vì Khương Tiến Vọng cứ dây dưa bám theo cô nên anh đã ra tay ngăn lại.

Lúc ấy, anh chỉ theo thói quen quan sát xung quanh, nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp đi ngang qua đầu đường, anh có lướt nhìn qua nhưng không có để ý quá mức. Cho đến khi phát hiện trên đường phố có một vài tên đàn ông với dáng vẻ lưu manh đang nhìn chằm chằm con gái người ta với ý đồ không tốt, anh không khỏi nhìn thêm vài lần.

Phong Lẫm yên lặng suy nghĩ, nhớ lại cảnh tượng hôm qua khi mới gặp mặt.

Chỉ là khi ra tay, anh cũng có chú ý tới cô trông có vẻ sợ hãi nhưng thực ra trong đôi mắt lại rất trong trẻo, hoàn toàn không có chút sợ hãi nào, trong nháy anh đã hiểu cô muốn làm gì.

Nếu như lão Cố biết anh đang có ý định ngấp nghé em gái anh ấy, không biết có đấm cho anh một trận hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận