Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 764: Mua Quạt Điện 4

Vì Trang Nghi Giai đang mang thai nên cũng nóng không chịu được, thấy Cố Di Gia mua quạt về, cô ấy cũng dứt khoát nhờ người đi mua luôn.

Lúc cô ấy đến nhà Cố Di Gia để hưởng ít gió vẫn không khỏi chán nản.

"Sao tớ không nghĩ đến sớm hơn nhỉ, nóng như thế mà tớ còn chịu đựng, đáng nhẽ phải mua từ đầu hè mới đúng." Trang Nghi Giai oán giận.

Không lâu sau, Trang Nghi Giai cũng bắt đầu dùng quạt điện.

Phần nhiều là do tối nào cô ấy cũng bị tỉnh giấc vì nóng, tỉnh xong cũng không thể ngủ tiếp được, ngủ không ngon cơ thể sẽ trở nên ốm yếu, hốc hác, tiếp đó là bị nôn nghén...

Doanh trưởng Hứa đau lòng muốn chết, lập tức xin nghỉ một ngày để đích thân đến thành phố đi mua quạt về.

Lúc này, trong khu có tận ba nhà dùng quạt, nên mọi người xung quanh ban đầu còn ngạc nhiên bây giờ đã thản nhiên chấp nhận, còn có không ít người xem xét đến việc mua một chiếc về dùng.

Bọn họ còn chưa suy nghĩ xong thì nhà đoàn trưởng Du cũng đã mua quạt.

Vốn là đến khuyên đoàn trưởng Du tiết kiệm tiền để còn nuôi con, thế nào lại bị nhét cơm chó vào mồm, đúng là khiến người ta vừa ghen tị vừa ước ao mà.

Lời nói kiểu này, trong thời đại chú trọng "đông con là nhà có phúc" thì chẳng khác nào ngoại lai cả?

Đoàn trưởng Du nhanh chóng xua tay: "Một đứa là đủ rồi, tôi cũng không nỡ để Mỹ Hà khổ cực như vậy, thấy cô ấy mang thai, tôi đau lòng không chịu được."

Trước đây thấy Phương Mỹ Hà yêu cái đẹp nên không chịu sinh con, không ít người cho rằng hôn nhân của hai người chỉ sợ không kéo dài được, sớm muộn gì cũng ly hôn! Kết quả là, vài năm trôi qua, vợ chồng hai người không những vẫn yêu nhau đằm thắm như thuở ban đầu mà đoàn trưởng Du còn vì thương vợ nên chỉ sinh một đứa kìa.

Đoàn trưởng Du cười cười: "Không sao đâu, tôi với Phương Mỹ Hà đều có tiền lương, dù sao từ nay về sau cũng chỉ có một đứa, nuôi được ấy mà."

Nghe Cố Di Gia nói thế, có người hỏi cô: "Gia Gia, sau này em với đoàn trưởng Phong cũng chỉ sinh một đứa thôi à?"

Sau khi hàng xóm biết chuyện, nói với anh ấy rằng: "Đoàn trưởng Du, quạt này đắt lắm đấy! Anh với Phương Mỹ Hà giờ cũng có con rồi, cũng không thể tiêu xài phung phí được nữa, phải để dành để còn nuôi con chứ."

Lúc Cố Di Gia với mấy chị dâu ngồi nói chuyện phiếm với nhau, thấy không ít người ngưỡng mộ hoặc ghen tị kể lại chuyện này, cười nói: "Chuyện này chứng tỏ rằng đoàn trưởng Du là người đàn ông tốt đấy."

"Cái gì? Anh chỉ sinh một đứa thôi á?" Hàng xóm ngạc nhiên: "Anh không định sinh thêm à?"

Trước đây chưa có con, thì bọn họ muốn tiêu xài dư dả chút cũng được, tuy người khác nói họ không biết cách sống, nhưng sao có thể không hâm mộ được chứ? Nhưng giờ họ đã có con nên không còn như thế được nữa, việc này không hiểu sao lại khiến người khác thấy vui vẻ.

Lúc lời này của đoàn trưởng Du lan truyền ra, trong khu nhà tập thể có biết bao người ghen tị với Phương Mỹ Hà.

"Cũng có khả năng đấy! Hơn nữa em còn trẻ mà, vội làm gì."

Hàng xóm: "..."

Lại là câu "Em còn trẻ mà" này, nghe nói thế mấy chị dâu đều quay lại nhìn, quan sát khuôn mặt cô, rồi lặng lẽ quay đầu đi.

Trong khu nhà tập thể, có nhiều người già, nhưng đàn ông cưng chiều vợ như thế đúng là hiếm thấy.

Cố Di Gia thậm chí còn không ngẩng đầu lên nhìn, trả lời luôn.

Cố Di Gia tỏ vẻ ngượng ngùng,"Em cũng không biết nữa, đến lúc đó xem tình hình như nào đã."

Nghe vậy, mọi người xung quanh đều gật đầu theo.

Cô lặng lẽ thở dài, không biết bản thảo kỳ này có nộp đúng hạn được hay không nữa.

Cô ngồi đó, xung quanh nhiều người bao nhiêu thì làn da hoàn hảo không tỳ vết của cô lại càng nổi bật bấy nhiêu, trông trẻ vô cùng, giống như cô gái nhỏ mới lớn không hiểu sự đời vậy, khiến người khác không nỡ giục cô sinh con đẻ cái chút nào.

Cha mẹ đẹp, đứa con sau này rất hiếm có đứa gen lặn, hầu hết đều rất đẹp, mà trẻ con đẹp thì ai cũng yêu quý.

Đúng là còn rất trẻ.

Xem xét tình hình chính là... Không sinh đứa nào hết!

Sau khi tán gẫu thư giãn với mọi người, Cố Di Gia quay lại làm việc, làm tiếp vẽ bản thảo.

Vì Trang Nghi Giai đang mang thai, còn bắt đầu nôn nghén nữa, có rất nhiều công việc không thể hoàn thành được cho nên Cố Di Gia chỉ đành vất vả hơn chút, sao có thể để phụ nữ mang thai chịu khổ được chứ.

"Thế em với đoàn trưởng Phong sau này định sinh mấy đứa?" Diệp Huệ Cúc cười hỏi: "Cả em với đoàn trưởng Phong đều là trai xinh gái đẹp, nên sau này con sinh ra chắc chắn cũng đẹp không kém."
Bạn cần đăng nhập để bình luận