Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 765: Mua Quạt Điện 5

Có lẽ là do khối lượng công việc tăng lên cộng thêm bệnh cứ hễ đến hè là cô lại bị sụt cân, nên Cố Di Gia gầy xuống rõ rệt.

Hơn nữa, dạo này đoàn trưởng Phong phải đi làm nhiệm vụ nên không có ai giám sát cô. Vì vậy, cô cũng không quan tâm việc ăn uống lắm, ngày nào cũng tùy tiện ăn mấy miếng cho có là xong.

Đến khi Trần Ngải Phương thấy hơi bất thường, đến đây thăm cô thì mới phát hiện ra cô gầy đi rất nhiều, nên đã đưa cô về nhà để cô ăn cơm cùng mình.

Từ sau khi Trần Ngải Phương mang thai, Cố Minh Thành cực kỳ quan tâm đến sức khỏe cô ấy, thường xuyên đến chỗ của đồng hương ở gần đây để đổi lấy ít trứng chim này kia, hoặc là đi chợ mua gà, vịt, ngan ngỗng về.

Vì vậy nên bữa ăn trong nhà cũng được cải thiện hơn rất nhiều.

Trần Ngải Phương nhìn chằm chằm Cố Di Gia ăn cơm, sờ sờ gương mặt cô, nói: "Sao gầy đi nhiều thế? Em còn gầy hơn cả phụ nữ mang thai bị nôn nghén là chị nữa."

Cố Di Gia nuốt một miếng dưa chua rồi nói: "Đâu còn cách nào đâu, đây là mùa hè nên bị sụt cân thôi chị, lúc nào hết mùa hè, em sẽ bổ sung lại mà."

Trần Ngải Phương không tin cô, cảm thấy chắc chắn là vì đoàn trưởng Phong không ở nhà, không ai giám sát cô ăn uống, nên chỉ tùy tiện ăn vài miếng cho có chứ cũng không quan tâm lắm.

Sau khi nộp bản thảo xong xuôi, cô nói nhỏ với Trang Nghi Giai: "Mỹ Di đã đi một tháng rồi, có khi nào cậu ấy chơi vui quên cả trời đất nên không muốn quay về không vậy?"

Trang Nghi Giai ao ước: "Sau này nếu có cơ hội, tớ cũng muốn đến thủ đô đi chơi, tớ lớn từng này rồi mà vẫn chưa đặt chân đến thủ đô lần nào." Là thủ đô đó, nói không muốn đến thủ đô tham quan là không thể nào.

Sau sự cố gắng tăng tốc không ngừng nghỉ, cuối cùng Cố Di Gia cũng đã hoàn thành toàn bộ bản thảo ngay trước ngày nộp.

Hai người ngồi chung một chỗ, cùng nhau "nói xấu" Phương Mỹ Di, chắc chắn là do chơi vui quá nên không muốn về đây mà.

Chị dâu đã nói thế rồi, dù Cố Di Gia có không muốn đi nữa thì vẫn phải nghe lời thôi.

"Yên tâm đi, sau này kiểu gì cậu cũng được đi mà." Cố Di Gia an ủi cô ấy.

Cô nói: "Trước khi đoàn trưởng Phong quay về, em cứ sang đây ăn cơm đi."

Cố Di Gia bật cười: "Thật ra tết năm nay, tớ với đoàn trưởng Phong định đến thủ đô ăn tết đấy."

Trong nháy mắt mà tháng tám đã trôi qua.

Lúc trước cô ấy cũng bảo Cố Di Gia sang nhà ăn cơm nhưng cô cứ bảo bận quá, không có thời gian sang, ăn ở nhà là tốt rồi. Ai biết được ăn là ăn như này, ăn sao mà thành gầy nhom.

Trang Nghi Giai gật đầu: "Cũng có thể lắm."

Sau khi nộp xong bản thảo, Cố Di Gia có vài ngày để nghỉ ngơi thư giãn.

Nhưng Phương Mỹ Di vẫn chưa đi công tác về, vì sợ công việc của nhà xuất bản bên kia bị chậm trễ, Cố Di Gia đã nhờ chiến sĩ đến thành phố đưa bản thảo cho nhà xuất bản hộ cô.

Tiếc là đoàn trưởng Phong không ở nhà, nếu không cô với anh sẽ lên thành phố hoặc sang thị trấn chơi.

"Thật à? Thích thế!" Trang Nghi Giai hâm mộ.

Đến khi khôi phục thi đại học, đất nước thực hiện cải cách, đến lúc đó muốn đi đâu thì đi đó, không còn nhiều quy định nữa, chuyện đến thủ đô cũng trở thành một việc hết sức bình thường.

Từ sau lần uống trà sữa ở tết Đoan Ngọ, không ít người đều nhớ mãi không quên món này, hai anh em Bảo Hoa với Bảo Sơn cũng không phải là ngoại lệ. Tiếc là nguyên liệu không chỉ có sữa, mà còn có lá trà, đường, một lần làm tốt rất nhiều tiền và hao phí sức lực nên ngày thường không có dịp gì thì sẽ không làm, cũng chỉ khi Cố Di Gia giàu có, hào sảng làm mới không ai nói gì.

Trà sữa!

"Em biết rồi, sao có thể thiếu chị dâu được chứ." Cố Di Gia nói: "Nhưng phụ nữ có thai không nên uống trà đâu, hơn nữa uống thì tối ngủ không được, nên để em làm riêng trà sữa caramel cho chị nhé."

Nói gì nói chứ mùa hè với trà sữa đúng là sự kết hợp hoàn hảo! Có thêm đá nữa thì càng tốt.

Nháy mắt lỗ tai của hai anh em Bảo Hoa với Bảo Sơn dựng hết lên.

Hiếm lắm mới có ngày nghỉ ngơi, Cố Di Gia ở nhà một mình cũng hơi buồn chán nên cô quyết định sẽ làm ít trà sữa để thưởng cho bản thân... Hoàn toàn không phải bởi vì cô thèm đâu nhé.

Bảo Sơn lập tức nói: "Cô út, ngày mai cháu sẽ giúp cô nhóm lửa."

Bảo Hoa cũng giơ tay: "Cô út, ngày mai cháu dẫn chị Đại Hoa sang phụ cô được không ạ?"

"Được chứ!" Cố Di Gia cười tít mắt: "Cháu muốn dẫn ai đến cũng được, cứ uống thoải mái."

Hôm nay sau khi ăn cơm tối ở nhà chị dâu xong, Cố Di Gia bèn nói với anh trai: "Anh, mai anh đến nhà ăn xem có sữa tươi không hộ em nhé, có thì mua hộ em một thùng về, để em làm trà sữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận