Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 784: Sợ Hãi Cảm Giác Sinh Con 1

Phong Lẫm về tới nhà, nhìn thấy chị dâu Ngô đang chạy như ma rượt, rồi lại thấy Cố Di Gia còn đang ngơ ngác, hồn phách lên mây.

"Sao thế em?" Anh hỏi.

Mạnh Xuân Hoa đang đứng cạnh cửa nghe được thì cười khẩy nói: "Có ai đó đầu óc không bình thường nên muốn Gia Gia dạy miễn phí cho con của chị ta!"

Mặc dù khu nhà tập thể cũng khá hòa thuận nhưng cũng có khá nhiều mâu thuẫn nhỏ.

Dù sao nhiều người chắc chắn cũng có xung đột với nhau, những chuyện vụn vặt trong cuộc sống cũng xảy ra liên tục.

Những người thích lợi dụng người khác giống như chị dâu Ngô cũng khá nhiều, có lẽ bọn họ không làm ra được chuyện cực kỳ gian ác nhưng sẽ làm ra những hành vi xấu xa nho nhỏ để tham vặt, tóm lại là sẽ làm cho người khác cảm thấy hơi khó chịu.

Những người không biết điều như thế thì thường bị rất nhiều người ghét.

Phong Lẫm nghe xong lập tức hiểu được đầu đuôi câu chuyện.

Chồng của chị dâu Ngô là phó đoàn trưởng của trung đoàn 4, hai vợ chồng sinh sáu đứa con, năm đứa con trai và một đứa con gái.

*Câu tục ngữ này chỉ về cậu bé đang tuổi phát triển thì sức ăn sẽ rất lớn khiến người cha già nghèo đi.

Phong Lẫm gật đầu với Mạnh Xuân Yến tỏ vẻ mình đã hiểu.

Tục ngữ có câu "Hài tử loai choai, ăn nghèo lão tử*, trong nhà có nhiều đứa con mở miệng đòi ăn, tiền lương hai vợ chồng cộng lại cũng khá nhiều nhưng bọn họ còn phải gửi tiền về cho ông bà, nuôi dưỡng cha mẹ hai bên, cho nên cuộc sống của bọn họ rất khó khăn, chỉ có thể ăn vừa no chứ không hơn.

Phong Lẫm cũng rất khó xử nhưng đây là anh vợ của anh, giờ anh vợ muốn anh giúp đỡ thì anh còn cách nào khác đâu, tất nhiên là phải đánh giúp anh vợ mình.

Tại sao người khác phải dạy miễn phí cho con của chị ta? Chuyện vừa tốn sức vừa không được gì thì có ai rảnh mà làm? Cũng không phải là thân thích gì, với lại quan hệ của hai nhà cũng không tốt đến mức đó.

Hiện tại cả nơi đóng quân đều biết chuyện Bảo Sơn nhảy lớp, mấy ngày nay cũng có nhiều người ghen tị và hâm mộ Cố Minh Thành. Sự ghen ghét của đàn ông cũng không hề ít hơn phụ nữ, có rất nhiều người đến thách đấu với Cố Minh Thành để áp chế sự oai phong của anh ấy.

Có lẽ vì thế nên chị dâu Ngô mới dần dần có tính tham vặt.

Cuối cùng, mọi người cũng quên mất nguyên nhân đánh nhau là gì, những người đàn ông ở sân huấn luyện đánh cho thoải mái trước rồi tính tiếp.

Cố Minh Thành vốn cũng không sợ, kéo em rể Phong Lẫm xông lên.

Thế nhưng mấy đứa con trai đều rất nghịch ngợm, một đứa còn đỡ nhưng lại có tới năm đứa, đúng là gà bay chó sủa.

"Cảm ơn chị dâu Mạnh, em biết rồi ạ."

Mạnh Xuân Yến quay sang nói với Cố Di Gia: "Gia Gia, em nhất định không được nghe chị dâu Ngô. Mấy đứa nhỏ nhà chị ta đều không thích đi học, còn quậy phá, trốn học thường xuyên, không làm bài tập, các giáo viên cũng thường tới nhà nhắc nhở, phó đoàn trưởng Hà không biết đã đánh đứt bao nhiêu chiếc thắt lưng rồi nhưng bọn chúng cũng không sửa..."

Mạnh Xuân Yến thấy cô đã hiểu lại có đoàn trưởng Phong bên cạnh nên chắc chắn sẽ không chịu thiệt thòi, cô ấy cũng không nói thêm gì mà về nhà nấu cơm.

Nhưng có tham thì cũng không thể cư xử như vậy, nói người ta dạy dỗ cho con mình còn không cho người ta cái gì, không hiểu sao chị ta lại nghĩ ra được chuyện này.

Cố Di Gia trợn to mắt, tâm trí còn đặt trên bản thảo lúc này mới quay về hiện thực, cô gật đầu theo.

Phong Lẫm nhìn cô rồi đột nhiên thở dài sau đó bế cô lên.

Cố Di Gia cười nói: "Là do em chưa kịp phản ứng lại thôi mà? Nếu không lúc nãy em cũng từ chối rồi."

Gần đây vợ anh phải nộp bản thảo gấp, thời gian nghỉ ngơi của bản thân còn chưa đủ làm sao có thể giúp người khác dạy con cái? Nếu không phải lúc nãy chị dâu Ngô nhanh chân chạy thì đoàn trưởng Phong tuyệt đối sẽ từ chối thẳng thừng.

Anh nói: "Chị dâu Mạnh nói đúng, chuyện này rất kỳ cục, em cũng đừng để ý."

Hiện tại cô đang "bế quan" vẽ bản thảo gấp, làm muốn sống muốn chết nên không để ý đến chuyện bên ngoài, đột nhiên có ai đó nói chuyện này với cô nên thật sự cô kịp chưa lấy lại tinh thần.

Phong Lẫm bước đến kéo Cố Di Gia về nhà.

Cô thốt lên "ơ kìa" rồi đánh anh, giận nói: "Quần áo của anh bẩn vậy sẽ làm bẩn quần áo của em, mau thả em ra!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận