Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 789: Sợ Hãi Cảm Giác Sinh Con 6

Mạnh Xuân Yến nghe xong không nhịn được liếc anh.

Doanh trưởng Tiền khó chịu hỏi: "Có chuyện gì thì em cứ nói đi?"

"Không có gì." Cô ấy trả lời theo bản năng, nghĩ gì đó lại nói thêm: "Đứa nhỏ Đại Ngưu này khá tốt, nếu Đức Thắng cũng có thể giống như Đại Ngưu thì tốt quá."

Mặc dù Đại Ngưu không thích đọc sách cũng hay phá phách chọc chó chọc mèo làm cho người ta tức giận nhưng mà bản tính của đứa nhỏ này vẫn tốt, ít nhất cậu sẽ không bắt nạt người khác vô cớ, cũng không cảm thấy những con gái là đồ ăn hại. Mặc dù chị dâu Ngô làm ầm ĩ ra sao thì cậu cũng không để bụng, cùng lắm thì trốn đi chứ không chống đối ngay trước mặt chị dâu Ngô.

Chỉ mỗi điểm này, Đại Ngưu đã tốt hơn rất nhiều so với những đứa bé trai bị chiều hư.

Nói xong, hai vợ chồng cùng nhìn sang phía con trai mình.

Cả người Tiền Đức Thắng cứng ngắc tại chỗ.

Tiền Ngọc Phượng ngẩng đầu nhìn em trai, thấy cậu bé sợ đến mức cứng đờ cả người thì cô bé mím môi thầm thấy vui sướng ở trong lòng.

Trước kia dù cho con trai thối nát như một bãi bùn, doanh trưởng Tiền chắc cũng không thèm để ý. Bởi vì anh ta cảm thấy con gái sớm hay muộn cũng thuộc về nhà người khác nên không quan trọng bằng con trai nối dõi tông đường.

Thật ra con gái cũng có thể dạy dỗ cẩn thận, tương lai nếu có thể kiếm tiền như Cố Di Gia thì sẽ không mặc kệ cha mẹ ruột.

Doanh trưởng Tiền nhíu mày sau đó cũng không nhìn nữa, anh ta gắp một đũa đồ ăn cho con gái rồi nói: "Ngọc Phượng ăn nhiều chút đi, con học tập vất vả."

Suy nghĩ của doanh trưởng Tiền cuối cùng cũng thay đổi.

Bởi vì bị đánh nhiều khiến Tiền Đức Thắng sợ hãi nên sinh ra bóng ma tâm lý.

Cho nên bây giờ, doanh trưởng Tiền không có yêu cầu gì với con trai, chỉ cần cậu bé không còn xấu tính như bùn, trở thành cặn bã xã hội là được, những chuyện khác anh ta cũng không trông chờ nữa.

Tiền Đức Thắng nơm nớp lo sợ vội nói: "Con, gần đây con không có làm chuyện gì xấu hết, còn cố gắng học tập, không tin thì cha mẹ cứ hỏi chị đi!"

Nhìn Cố Di Gia mà xem, chẳng phải cô cưới chồng xong vẫn rất quan tâm nhà mẹ đẻ đó sao?

Mạnh Xuân Yến nhìn điệu bộ co rúm của cậu bé thì chỉ thản nhiên dời ánh mắt sang chỗ khác.

Lúc trước cậu bé đánh nhau với Bảo Hoa và Tam Hoa rồi bị cha mình đánh cho một trận, dạy dỗ nghiêm khắc hơn, chỉ cần cậu bé làm sai việc gì sẽ bị ăn đòn ngay lập tức.

Cho đến khi anh đưa mẹ ruột của mình là bà cụ Tiền về quê, em gái và vợ mình cũng xa cách anh ta, con trai càng ngày càng khiến anh ta thất vọng. Hơn nữa, lại có một Cố Di Gia xuất sắc đến mức làm cho toàn bộ khu nhà tập thể phải than rằng con gái cũng không hề thua kém con trai.

Còn việc sinh thêm con với vợ sao?

Con trai không được thì bồi dưỡng con gái, đây là suy nghĩ hiện tại của doanh trưởng Tiền.

Trước kia Mạnh Xuân Yến ở quê đã bị bà cụ Tiền hành hạ quá nhiều nên cơ thể đã suy nhược rồi, bác sĩ nói cô ấy không thể có con nữa, bọn họ cũng chỉ có hai đứa nhỏ thôi.

Dạy dỗ một đứa con gái có tương lai còn hơn có hai đứa con vô dụng đúng không?

Hiện tại anh ta đặt hy vọng vào con gái, muốn dạy dỗ ra một đứa con gái tài giỏi.

Phương Mỹ Di quay lại nơi đóng quân, đi cùng cô là một cô gái trẻ tuổi có khuôn mặt tròn và đôi mắt to cực kỳ đáng yêu.

Doanh trưởng Tiền lại cảm thấy may mắn, may mà mẹ mình đã về quê.

Tới lúc đó, Mạnh Xuân Yến nhất định sẽ không tha thứ nữa, còn không biết mọi chuyện sẽ lộn xộn đến mức nào.

May mà bà cụ Tiền không ở đây, bằng không nghe thấy những chuyện này nhất định bà ta sẽ làm ầm ĩ bắt bọn họ phải ly hôn rồi cưới cho anh ta một cô vợ mới để sinh thêm con.

Gió thu nổi lên, lá cây chuyển vàng, đảo mắt đã tới giữa tháng chín.

Lúc doanh trưởng Tiền nghe được chuyện này cũng cảm thấy cực kỳ áy náy, thật ra anh ta cũng hiểu được tính tình của mẹ mình như thế nào.

Phương Mỹ Di giới thiệu với Cố Di Gia và Trang Nghi Giai: "Đây là Lâm Diễm, biên tập mới của cả hai, sau này cô ấy sẽ phụ trách hai người."

Lâm Diễm mới ra trường tìm việc, đang làm việc vặt ở nhà xuất bản. Cô ấy có thể trở thành biên tập mới của cả hai là nhờ sự dẫn dắt của Phương Mỹ Di, cô ấy rất coi trọng phần công việc này nên cam đoan sẽ cố gắng làm thật tốt.

Cô ấy hơi căng thẳng chào hỏi với hai người: "Đồng chí Cố, đồng chí Trang, chào mọi người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận