Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 807: Đoàn Trưởng Phong Giận Rồi 2

Lúc họ đang nói chuyện thì có một chị dâu thở hổn hển, vội vội vàng chạy qua đây.

Lúc thấy Cố Di Gia thì người nọ nói: "Gia Gia, Mỹ Hà sắp sinh rồi!"

Tay Cố Di Gia run lên, hỏi không ngừng: "Bây giờ Mỹ Hà đang ở đâu, đoàn trưởng Du đã về chưa?"

"Đoàn trưởng Du làm gì về sớm như vậy chứ! Bây giờ mọi người đang tìm người đưa cô ấy đến trạm y tế kìa, cô ấy bảo tôi đến báo với cô một tiếng... Tôi còn phải đi thông báo cho chủ nhiệm Tống nữa, tôi đi trước nhé!"

Chị dâu đó nói xong thì vội vàng đến nhà sư đoàn trưởng Phương để tìm Tống Nguyệt Mai báo tin.

Cố Di Gia không quan tâm được những chuyện khác nữa, cũng vội vàng quay đầu nói với chị dâu: "Chị dâu, em đi xem thử chị Mỹ Hà thế nào rồi."

Trần Ngải Phương gật đầu, gọi với lại: "Em cẩn thận đấy... Bảo Hoa con đi với cô út đi."

Dù tuyết đã ngừng rơi nhưng đường đi đã bị tuyết lấp đi hết, cô ấy lo Cố Di Gia vội vàng như thế thì rất dễ bị ngã nên mới bảo con gái mình đi theo xem sao.

Phương Mỹ Hà nằm trên xe đẩy, mọi người đều cẩn thận đắp chăn lên người cô ấy, không để cô ấy bị lạnh.

Cố Di Gia thấy tinh thần cô ấy vẫn ổn mới dám thở phào nhẹ nhõm

Người đang lên tiếng là bác gái Du, mẹ ruột của đoàn trưởng Du, bà ấy mới đến trụ sở được một khoảng thời gian thôi, cũng chính vì có bà ấy ở đây trông chừng nên đoàn trưởng Du mới yên tâm đi cứu nạn.

Mặt Phương Mỹ Hà trắng bệch, cả cơ thể vùi hết vào trong chăn, lúc nhìn thấy cô chạy đến thì gượng cười.

Lúc hai người đến nhà của đoàn trưởng Du thì phát hiện mọi người đang dùng xe đẩy để đưa Phương Mỹ Hà đến trạm y tế.

Chẳng mấy chốc Phương Mỹ Hà đã được đưa vào phòng bệnh, bác sĩ yêu cầu mọi người ra ngoài để kiểm tra tình hình của cô ấy.

Cố Di Gia là người lớn nhưng Trần Ngải Phương vẫn tin tưởng con gái nhà mình hơn, mặc dù cô bé còn nhỏ nhưng vào những lúc quan trọng thế này thì rất nhanh nhẹn, rất đáng tin.

Tháng chín vừa rồi mới đưa Tiền Quyên Quyên đi sinh xong, không bao lâu sau thì lại đến lượt Phương Mỹ Hà. Mặc dù cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng khi đối mặt với chuyện sinh nở này thì Cố Di Gia vẫn cảm thấy hơi sợ.

Bên cạnh còn có một bác gái đi theo nữa, bác gái ấy dặn dò liên tục: "Các chiến sĩ à, làm phiền mọi người rồi, mọi người cẩn thận chút, đừng làm con dâu tôi ngã nhé."

Bảo Hoa chạy theo Cố Di Gia, kéo lấy tay cô cùng chạy về phía nhà đoàn trưởng Du.

Cố Di Gia chạy đến nơi, kêu lên một tiếng: "Chị Mỹ Hà!"

Lúc họ nói chuyện thì chợt nghe thấy một tiếng kêu đau đớn đang cố đè nén lại vọng từ trong phòng ra, Bảo Hoa vội vàng bắt lấy tay Cố Di Gia, hai trợn tròn lên, trông y hệt một con mèo đang cảnh giác mọi thứ xung quanh vậy.

Có hai chiến sĩ đang đưa Phương Mỹ Hà đi, bên cạnh còn có vài chị dâu đi theo trông chừng tránh xe bị lật nữa.

Cố Di Gia nhìn cô bé, lập thức cảm thấy áy náy, cô không nên đưa con bé đến đây.

Cố Di Gia kéo theo Bảo Hoa đến trạm y tế với mọi người.

Không lâu sau bác sĩ bước ra nói: "Tử cung đã mở, đúng là sắp sinh rồi."

Tuy nói như vậy thôi nhưng bác gái Du vẫn rất lo lắng.

Trông bác gái Du rất sốt ruột, bà ấy kéo lấy một y tá để hỏi chuyện: "Cô gái à, con dâu tôi không bị sao đó chứ?"

Con trai bà ấy đã hơn ba mươi tuổi rồi, cuối cùng cũng có được đứa con đầu lòng, bà ấy chỉ hy vọng Phương Mỹ Hà có thể bình an, thuận lợi sinh đứa nhỏ này ra thôi.

Bảo Hoa lắc đầu: "Không được đâu cô út, con phải ở cạnh cô!"

Y tá đó mỉm cười an ủi bà ấy: "Bác gái bác cứ yên tâm đi, sức khỏe của đồng chí Phương trước giờ rất tốt, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."

"Bảo Hoa, con về nhà trước đi, cô ở đây một mình được."

Những chị dâu đưa Phương Mỹ Hà đến cũng an ủi bác gái Du: "Bác gái bác yên tâm đi, sức khỏe của Mỹ Hà rất tốt. Cô ấy là người của đoàn văn công nữa, nghe nói các cô gái của đoàn văn công thường xuyên tập các bài thể dục cơ bản để rèn luyện sức khỏe nên ai nấy cũng rất khỏe mạnh."

"Đúng thế, đúng thế..."

Bác gái Du gượng cười nhưng lòng thì vẫn lo lắng cho con dâu mình.

Bác sĩ y tá trong trạm y tế bắt đầu bận rộn, mọi người chỉ kịp nhìn Phương Mỹ Hà một cái thì cô ấy đã bị đẩy ra khỏi phòng sinh rồi.

Không lâu sau Tống Nguyệt Mai cũng chạy đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận