Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 842: Chúc Tết 1

Mùng một đầu năm, bởi vì đám trẻ tối qua ngủ muộn quá nên sáng không dậy nổi.

Cố Di Gia cũng ngủ một giấc đến khi trời sáng choang, lim dim bật người ngồi dậy. Cô nhìn ánh sáng ngoài cửa sổ, rồi lại xem giờ, phát hiện muộn lắm rồi, không thể ngủ nướng thêm nữa.

Dường như Phong Lẫm vẫn chưa thức, anh vẫn nằm ở bên cạnh cô. Thấy cô sắp thức dậy, anh bèn nói: "Nếu em muốn ngủ thì cứ ngủ thêm chút nữa đi."

"Không." Cố Di Gia nói: "Hôm nay sẽ có người tới chúc Tết mà! Không thể dậy trễ được, bị người khác thấy thì không hay."

Đương nhiên người nhà họ Phong chẳng để ý cô ngủ tới lúc nào. Có lẽ bọn họ cũng biết cơ thể cô không tốt, nên cũng thông cảm cho cô. Nhưng mà người ngoài không biết chuyện này nên cô vẫn phải giữ thể diện cho cha mẹ chồng, cũng phải có dáng vẻ của một cô con dâu tốt.

"Không đâu, bây giờ còn sớm, người chúc Tết không tới sớm như thế đâu." Phong Lẫm nói, sau đó anh lại ôm cô vào lòng hôn một hồi, rồi mới lấy quần áo cho cô mặc.

Cố Di Gia vừa mặc quần áo vừa nói: "Dù sao em cũng thức rồi, ngủ tiếp cũng không ngủ được nữa, vẫn nên thức dậy thôi."

Sau khi mặc quần áo xong, họ tới nhà vệ sinh rửa mặt.

"Thím út!" Phong Bắc Thần vui vẻ chạy tới: "Hôm nay là mùng một đầu năm, nghe nói có hội chùa đó, chiều nay chúng ta đi dạo hội chùa đi."

"Cảm ơn thím út, thím út năm mới đại cát, vạn sự như ý."

Hai người rửa mặt xong thì xuống nhà ăn sáng.

Sau khi ăn sáng xong, Cố Di Gia lại thong thả đi về phòng, lấy bao lì xì đã chuẩn bị trước ra, đưa bao lì xì cho bọn trẻ.

Cố Di Gia ngậm bàn chải đánh răng, không nhịn được cười với gương.

Miệng của bọn trẻ rất ngọt, sau khi lấy được bao lì xì, lời khen tuôn ra giống như không cần tiền vậy. Sau đó, chúng lại hớn hở cất bao lì xì, đây chính là tiền tiêu vặt của chúng.

Phong Lẫm nặn kem đánh răng cho cô, còn anh thì cầm ly đánh răng.

"Cảm ơn nàng tiên thím út, năm mới phát tài, đại cát đại lợi, thím út ngày càng đẹp."

Phong Lẫm cũng thấy cô cười qua gương, trong mắt cũng chứa ý cười.

Hai người đánh răng, rửa mặt ở trong bồn rửa, ngẩng đầu thì thấy hình ảnh của họ ở trong gương. Hai người đứng song song nhau, mặc dù có chênh lệch chiều cao nhưng vẫn vô cùng thân mật.

Cố Di Gia gật đầu: "Được đó!"

Một đám con nít cảnh giác nhìn chị ấy.

Đa số mọi người đã thức dậy, ngồi trong phòng khách nghe radio, trò chuyện. Chị Điền thấy họ xuống, thì vào bếp bưng bữa sáng cho họ.

"Không được, không được, đây chính là tiền mừng tuổi thím út cho bọn cháu!"

"Cảm ơn thím út..."...

Chị dâu cả Tịch Phỉ cố tình nói: "Nào nào nào, nộp hết bao lì xì của mấy đứa một lượt luôn đi, đến khi tựu trường còn đóng học phí cho mấy đứa."

Chung Lũ Y chống nạnh: "Bác cả của con là nàng tiên, vậy mẹ là quỷ ma phải không? Giao bao lì xì ra đây!"

Một đám con nít bị trêu khóc om sòm cả lên, Tịch Phỉ ôm đứa con nhỏ nhất của Chung Lũ Y là Phong Bắc Vọng vào lòng dỗ dành, cười nói: "Được rồi, bác cả không lấy bao lì xì của mấy đứa, nhưng mấy đứa không được tiêu tiền lung tung đấy."

Những người thân thiết với Quản Tễ khen: "Ôi chao, đây là vợ thằng út của A Tễ à? Đúng là mặt mày giống như nàng tiên vậy."

"Mẹ ơi, con cũng lớn như thế rồi, nếu như không có tiền làm sao mà coi được chứ! Mẹ cũng đừng có vô tình, nhẫn tâm như thế!"

Phong Bắc Vọng bĩu môi hôn mặt của chị ấy, ngọt ngào nói: "Bác cả là nàng tiên, yêu bác cảaaaa!"

"Đúng thế, sao có thể dùng tiền mừng tuổi đóng học phí chứ?"

Phong Bắc Vọng vội vàng qua hôn chị ấy: "Mẹ cũng là nàng tiên luôn!"

Trong khi bên này ồn ào náo nhiệt, thì người đã tới khu tập thể chúc Tết.

Cố Di Gia làm con dâu mới, bị Quản Tễ kéo vào trong đám người, giới thiệu cô cho người trong khu tập thể.

"Bác cả, cháu muốn mua kẹo ăn..."...

Cố Di Gia cố gắng mỉm cười, mấy ngày nay nghe trẻ con khen nàng tiên nhiều rồi, ở trong mắt chúng, ai cũng là nàng tiên, làm cô cảm thấy nàng tiên chẳng đáng tiền nữa rồi.

Nhưng Quản Tễ lại đồng ý: "Đúng thế, ngoại hình của Gia Gia đẹp thế này, đến tôi cũng thích đấy. Không nói chuyện khác chứ cô gái xinh đẹp như thế đứng trước mặt, thấy là trong lòng vui vẻ ngay đấy."

Sau đó, bà ấy lại khen con dâu út may quần áo đẹp cỡ nào, nấu cơm ngon cỡ nào, hiếu thảo với bề trên thế nào, còn biết vẽ truyện tranh ngắn kiếm tiền...
Bạn cần đăng nhập để bình luận