Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 90: Thịt Xào Măng 1

Sáng hôm sau, mọi người trong nhà lần lượt thức dậy.

Cố Di Gia không ngủ ngon lắm, cô sẽ dậy khi có tiếng động nhỏ.

Nghỉ ngơi không tốt, cả người cứ ngơ ngơ ngác ngác, o sắc mặt cũng nhợt nhạt, cô cứ ngồi đó với mái tóc xõa xuống, ngay cả khuôn mặt như tiên nữ cũng khá đáng sợ.

"Cô út ơi, cô út không ngủ được ạ?" Bảo Hoa lo lắng hỏi.

Cố Di Gia phản ứng chậm, như thể đầu óc cô vừa mới tiếp nhận được lời nói của cô bé, cô bèn nhẹ nhàng nói: "Cô bị mất ngủ ấy mà."

Bảo Hoa xoay tròn mắt: "Cô út lạ giường ạ?"

"Hơi hơi."

Cố Di Gia với Bảo Hoa cứ một người hỏi một người trả lời như vậy, Trần Ngải Phương quay về sau khi rửa mặt xong, thấy hai người họ đã dậy, không nhịn được hỏi: "Sao không ngủ thêm lúc nữa?"

Tuy chuyện nhà họ Khương không liên quan đến cô nhưng nếu không phải cô gán Khương Tiến Vọng tội lưu manh sàm sỡ thì sẽ không khiến cục trưởng Ngụy điều tra nhà họ Khương, rồi phát hiện ra gì đó, gây ra hàng loạt sự việc.

Bảo Hoa ngạc nhiên nói: "Mẹ ơi, con và cô sẽ không về nhà ạ?"

Cố Di Gia gật đầu, cũng không cố tỏ ra mạnh mẽ.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, cẩn thận hơn cũng không thừa.

Trong lòng có chuyện, một cơn gió khẽ thổi cũng sẽ bừng tỉnh, rất khó để vào giấc tiếp.

Bảo Hoa lập tức vui vẻ nhảy cẫng lên: "Dạ! Con thích chơi cùng chị Bảo Châu lắm."

"Mẹ ơi con ngủ đủ rồi ạ." Bảo Hoa nói với vẻ mặt rạng rỡ.

"Ừ, con và cô út sẽ ở nhà chú Ngụy vài hôm." Trần Ngải Phương cười nói: "Thêm vài hôm nữa Bảo Sơn sẽ được nghỉ hè, đến lúc đó Bảo Sơn cũng sẽ đến đây."

Trần Ngải Phương cũng hiểu sơ sơ vấn đề, cô ấy không nói gì chỉ nói: "Đợi lát nữa chị về công xã với Bảo Sơn, em và Bảo Hoa sẽ ở nhà của cục trưởng Ngụy một thời gian, đợi sóng yên biển lặng rồi hẵng về."

Cố Di Gia mệt mỏi nói: "Em không ngủ được."

Nếu nhà họ Khương biết ngọn nguồn là do cô, chắc chắn họ sẽ hận cô đến chết và không bao giờ tha thứ.

Cũng vì có cô út ở đây, Bảo Hoa sẽ không cảm thấy cô đơn, khả năng thích ứng rất tốt.

Sau khi nghe những gì cục trưởng Ngụy tiết lộ ngày hôm qua, biết được chuyện nhà họ Khương rất phức tạp.

Bảo Sơn mơ hồ biết được điều gì đó, cậu bé có chút lo lắng.

Để con gái nhỏ ở nhà họ Ngụy, thứ nhất là vì cô bé còn nhỏ, thứ hai là cô bé ở lại đây, Cố Di Gia sẽ có người bầu bạn.

Trẻ con không hiểu chuyện, không biết vì sao lại đến ở tạm nhà cục trưởng Ngụy, còn thật sự nghĩ rằng giống những gì cô Ngụy nói, vì thích cô út nên bảo cô út ở đây ít hôm.

Chị ấy mắng: "Ngày nào cũng như này nào, cứ lười biếng, có phải để đến lúc nghỉ hè không gọi dậy nữa đúng không? Con còn không nhanh lên lát nữa lại muộn học đó."

Bữa sáng là bánh bao, sữa đậu nành và bánh quẩy do Triệu Mạn Lệ ra ngoài mua từ sớm, thực phẩm ở thời đại này rất tốt, không có chất phụ gia, vị thơm của quẩy thơm lại càng thơm, trẻ con rất thích ăn.

Triệu Mạn Lệ cũng thấy hơi buồn cười, con trai mười ba tuổi đã biết ngại, rất thích giữ thể diện, bị khách nhìn thấy bộ dạng lôi thôi lếch thếch, xấu hổ đến mức lao thẳng vào nhà vệ sinh để trốn.

*

Cố Di Gia mỉm cười với chị ấy và đáp lại.

Chỉ là cậu bé biết, người lớn không muốn bọn chúng phải lo lắng quá nhiều, dù hỏi cũng không chịu nói, cho nên cậu bé chỉ đành giấu trong lòng, quyết định sau khi về sẽ hỏi mẹ.

Ngụy Bảo Hoa vẫn mặc đồ ngủ, vắt chân ngồi trên ghế sô-pha, ngồi nghịch thanh kiếm bằng gỗ.

Lúc nhìn thấy Cố Di Gia đi ra khỏi phòng, cậu bé lập tức đứng phắt dậy như lửa đốt dưới mông, chạy ù vào nhà vệ sinh.

Ngụy Bảo Châu cười ha ha, chẳng chừa cho anh trai tí thể diện nào.

Buổi sáng ở nhà cục trưởng Ngụy rất náo nhiệt.

Lúc ăn sáng, Triệu Mạn Lệ nhìn Cố Di Gia ngồi phía đối diện, lo lắng hỏi: "Gia Gia, sắc mặt của em không được tốt, tối hôm qua không ngủ ngon sao?"

Cố Di Gia xốc lại tinh thần, đáp lại: "Có một chút thôi ạ nhưng em không sao đâu."

"Vậy em ăn mấy món này đi rồi đi ngủ tiếp!" Triệu Mạn Lệ nói tiếp: "Lát nữa nhà chị ra ngoài hết, trong nhà rất yên tĩnh, sẽ không ai quấy rầy em đâu, em nghỉ ngơi thoải mái. Em cứ coi như đây là nhà mình, không cần câu nệ, nghỉ ngơi cho thật tốt."

Triệu Mạn Lệ vừa gọi bọn trẻ con xuống rửa mặt, vừa gọi đứa con gái đầu bù tóc rối dậy để chải đầu cho cô bé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận