Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 946: Khôi Phục Kỳ Thi Đại Học 3

Cả Trần Ngải Phương và Bảo Hoa đều bị thằng bé khóc nháo làm cho đau đầu, cuối cùng Bảo Hoa bị anh trai xách đi, Trần Ngải Phương cũng ôm con trai út đi tắm, chuyển hướng sự chú ý của thằng bé.

Sau khi Phong Lẫm kết thúc thời gian nghỉ ngơi, cũng đã đến lúc trường học bắt đầu khai giảng vào tháng chín.

Tháng chín đã đến, Cố Di Gia cũng bắt đầu khẩn trương hơn, chờ đợi thời khắc quan trọng trong lịch sử đến.

Đợi đến tháng sau, tin tức khôi phục kỳ thi đại học sẽ truyền khắp cả nước.

Tuy nhiên, Cố Di Gia không phải chờ lâu như vậy.

Vào một ngày tháng chín, khắp núi đồi đã bắt đầu vào mùa thu, Phong Lẫm về đến nhà, trịnh trọng nói với cô: "Gia Gia, có tin tức nội bộ, nếu không có chuyện ngoài ý muốn..."

Anh nói gì đó, Cố Di Gia không nghe rõ, chỉ nghe được mấy chữ "Khôi phục thi đại học."

Cô rõ ràng đã biết lịch sử, cũng biết chắc chắn sẽ có một ngày như vậy, nhưng khi cả người đắm chìm trong thế giới này, nghe được tin tức như vậy, vẫn khiến cô vô cùng bàng hoàng.

Phong Lẫm vẫn luôn quan sát toàn bộ những biến đổi trên gương mặt của cô, dần dần hiểu được cô đang nghĩ gì.

Đương nhiên Phong Lẫm biết, vợ anh muốn vào đại học, không phải Đại học Công Nông Binh được giới thiệu, mà là một trường đại học mà cô tự mình nỗ lực thi vào được.

"Đúng vậy, đã có tin tức nội bộ truyền đến." Phong Lẫm trầm giọng nói: "Là cha nói cho anh."

Dù là Cố Minh Thành hay Trần Ngải Phương thì cũng vô cùng tiếc nuối, nếu kỳ thi tuyển sinh đại học không bị hủy bỏ, Cố Di Gia nhất định có thể thi đậu vào đại học.

Cố Di Gia phục hồi lại tinh thần, hai mắt sáng lấp lánh nhìn anh, liên tục hỏi: "Có thật không?"

Năm nay cô mới hai mươi ba tuổi, quả thực còn rất trẻ, lại có đủ điều kiện tham gia kỳ thi đại học, anh cũng không đành lòng để cô đánh mất cơ hội này.

Một lúc lâu sau Cố Di Gia vẫn không có phản ứng.

Vì vậy khi nhận được tin tức từ cha mình, anh đã nhanh chóng về nhà báo cho cô biết.

Nhìn thấy vẻ vui mừng không chút che giấu trên mặt cô, cuối cùng anh cũng thở phào nhẹ nhõm, nhìn vẻ mặt ngơ ngác vừa rồi của cô, khiến anh rất lo lắng.

"Gia Gia?" Phong Lẫm có chút lo lắng nhìn cô, bất ngờ bị phá hỏng rồi sao?

Cô muốn đi học đại học.

"Tốt quá rồi! Thật sự tốt là quá tốt! Anh Lẫm, em vui quá..."

Nghe vậy, Cố Di Gia ý thức được, tư lệnh Phong ở thủ đô, đương nhiên sẽ nhận được thông tin sớm hơn, chính xác hơn so với bên ngoài.

Cô nói năng hơi lộn xộn, thậm chí còn ôm mặt anh hôn lấy hôn để, lấy điều này để thể hiện rằng trong lòng cô vô cùng vui sướng.

Ba anh đặc biệt gọi điện riêng để báo cho anh biết, có lẽ vì ông cũng muốn cho Gia Gia vào đại học.

Cố Di Gia thật sự rất vui, không nhịn được mà lao tới ôm chặt lấy anh.

Trang Nghi Giai cũng hưng phấn chạy tới, vừa vào cửa đã nói: "Gia Gia, thi đại học..."

Trong khu tập thể đã có rất nhiều người cũng biết được tin tức nội bộ này.

Cố Di Gia gật đầu: "Có."

Ở trong lòng Cố Di Gia, việc khôi phục kỳ thi tuyển sinh đại học, chứng tỏ giai đoạn khó khăn này đã sắp kết thúc.

Nhưng mọi người đều có cùng suy nghĩ, không công khai chuyện này ra bên ngoài mà chỉ bí mật kể lại cho người thân, bạn bè xung quanh.

Phong Lẫm ôm lấy eo cô, tránh cho cô phấn khích quá mà bị ngã, chỉ nghĩ rằng cô vui vì có thể vào đại học chứ không nghĩ quá nhiều.

Cô ấy chỉ nói ba chữ, Cố Di Gia đã hiểu ra, hỏi: "Cậu cũng biết à?"

Sau đó cô lại nghĩ, cha mẹ của Trang Nghi Giai đều là người của cơ quan chính phủ, chắc chắn đã nhận được tin tức nội bộ, nhìn thấy sự phấn khích của cô ấy, cô liền biết cô ấy cũng muốn tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.

Quả nhiên, Trang Nghi Giai kéo cô lại, đè thấp giọng xuống, kích động nói: "Gia Gia, cậu cũng tham gia kỳ thi đại học chứ?"

Về sau bọn họ sẽ ngày càng tốt hơn nữa.

"Tớ cũng vậy!" Trang Nghi Giai không khỏi hưng phấn, đồng thời cũng có chút lo lắng: "Thi đại học vào mùa đông, không bao lâu nữa là đến mùa đông rồi, tớ, tớ đã không đọc sách mấy năm nay rồi, tớ sợ mình sẽ không thi qua được... Trời ơi, lỡ như tớ thực sự không thi qua thì phải làm sao bây giờ?"

"Sao có thể thi trượt được?" Cố Di Gia an ủi cô ấy: "Còn mấy tháng nữa để ôn tập mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận