Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 951: Chuẩn Bị Cho Kỳ Thi 4

Một cốc nước được đẩy tới, Cố Di Gia nói: "Đây, uống chút nước đi. Hiện tại đang là mùa thu, thời tiết hanh khô, cháu phải uống nhiều nước vào."

Đại Hoa bưng cốc nước lên uống một ngụm, cổ họng cuối cùng cũng không bị nghẹn nữa, nhưng trong lòng càng cảm thấy buồn hơn.

Cô bé tiếp tục gặm bánh quy, nhỏ giọng nói: "Sau khi cô Gia Gia vào đại học, cô sẽ không quay lại đây nữa phải không?"

Cố Di Gia cười nói: "Có lẽ vậy." Nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của cô gái nhỏ, cô lại nói thêm: "Đại Hoa, mấy năm nữa cháu cũng sẽ thi đại học, đến lúc đó cô sẽ đợi cháu ở trường đại học nhé!"

Đại Hoa đột nhiên ngước lên nhìn cô.

Cố Di Gia mỉm cười với cô bé, động viên nói: "Cô hy vọng sau này cháu có thể đỗ vào trường đại học cháu thích, đến lúc đó cháu hãy tới tìm cô nhé."

Hai mắt Đại Hoa sáng ngời: "Được! Cháu sẽ cố gắng, khi nào vào đại học cháu sẽ tới tìm cô!"

"Ừ, cố lên nhé!"

Cho đến khi Bảo Sơn dạy họ học, trong nháy mắt mọi nghi ngờ liền biến mất ngay lập tức, ngược lại quay ra khen ngợi Bảo Sơn.

Đây cũng là căn bệnh chung của các thiên tài, ở trong mắt họ, những câu hỏi đó quá đơn giản, thậm chí không cần phải tính toán cũng biết đáp án, quá trình ở giữa chung quy lại là không quan trọng.

Bảo Sơn không những không phải ôn luyện vất vả, thậm chí còn bị Cố Di Gia kéo đến lớp học bổ túc để dạy kèm cho nhóm người nhà quân nhân sắp thi đại học.

Chỉ là có đôi lúc đang giải một đề bài, sẽ trực tiếp bỏ qua quá trình, chỉ nói ra đáp án.

Cố Di Gia tính toán, dù là lúc nào, cô đều phải bồi bổ.

Sau khi Cố Di Gia phát hiện ra, cô đã nói với Bảo Sơn về sau đừng nhảy bước như vậy, mà phải ghi ra các bước giải bài ra.

*

Nhưng đối với người bình thường mà nói, nếu không có quá trình giải đề, thì họ sẽ không biết tại sao lại có đáp án như vậy.

Nhưng Bảo Sơn cảm thấy mình không cần phải bồi bổ: "Mẹ, con không cần bồi bổ đâu nhỉ? Con cũng không cần phải ôn tập vất vả gì."

Bởi vì trong nhà có hai người sắp thi đại học nên Trần Ngải Phương, Cố Minh Thành và những người khác đều rất thận trọng, thậm chí còn gọi Cố Di Gia và Phong Lẫm đến ăn tối để bồi bổ sức khỏe cho Cố Di Gia và Bảo Sơn.

Không ngờ cậu bé còn nhỏ như vậy, mà trong mắt cậu, sách giáo khoa cấp 3 chỉ đơn giản như ăn cơm uống nước vậy, không khó khăn chút nào, có hỏi gì cậu bé cũng có thể giải đáp được, là một người thầy nhỏ rất đáng tin cậy.

Vì vậy, cả hai người đều cảm thấy mình cũng không vất vả gì, không cần phải bồi dưỡng.

Nhóm học bổ túc khi nhìn thấy vẻ mặt non nớt của Bảo Sơn, thì cảm thấy hơi không tin tưởng lắm.

Trần Ngải Phương kiên quyết nói: "Sao lại không vất vả chứ? Dạy người khác học cũng là vất vả." Sau đó lại nói thêm: "Hai đứa ăn đi, đây đều là do những người mà hai đứa dạy kèm gửi đến đó, đây cũng là tâm ý của bọn họ."

Cuối cùng, họ không còn cách nào khác ngoài việc đi hỏi Cố Di Gia.

Bảo Sơn và Cố Di Gia chỉ là người phụ đạo, việc ôn tập vất vả thực sự không liên quan gì đến bọn họ.

Trước ngày thi một ngày, Cố Di Gia và Bảo Sơn cùng lên thị trấn, ở lại nhà của chú Dung.

Chỉ là Cố Di Gia rất xấu hổ và tức giận, mặc dù bổ ở chỗ đó cũng khá tốt, nhưng... Cũng quá đáng quá rồi đấy?

Tôn Hồng Diễm cảm thấy ở nhà khách quá hỗn độn, bởi vì cũng có rất nhiều thanh niên trí thức từ quê lên ở lại trong nhà khách, nên chắc chắn sẽ rất ồn ào.

Ở nhà đồ ăn thật là ngon, chờ đến khi thi đại học xong, Bảo Sơn ăn đến nỗi mặt cũng tròn xoe.

Địa điểm tổ chức kỳ thi tuyển sinh đại học là ở thị trấn.

Cố Di Gia và Bảo Sơn nghe xong, chỉ có thể tiếp nhận lòng tốt của họ.

Giống như bọn họ, có rất nhiều người đã đến thị trấn trước, có người ở nhà khách ở thị trấn, có người ở lại nhà người thân, có người thuê nhà.

Trang Nghi Giai đi thuê nhà.

Cũng không phải là cô ấy tự thuê, mà người thuê là mẹ ruột của Trang Nghi Giai, bà Tôn Hồng Diễm, đã thuê phòng từ hơn nửa tháng trước.

Về phần Cố Di Gia, tựa hồ cũng không có gì thay đổi, nhìn qua vẫn rất gầy, chỉ có Phong Lẫm biết chỗ đó bồi bổ chỗ nào, xem như đây chính là phúc lợi của người làm chồng đi.

Để con gái được nghỉ ngơi tốt hơn trong kỳ thi tuyển sinh đại học, bà ta đã trực tiếp thuê nhà cho con gái ở.

Trang Nghi Giai còn mời Cố Di Gia và Bảo Hoa đến ở cùng, khi biết họ có nơi ở rồi, thì đành tiếc nuối từ bỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận