Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 954: Thi Đậu Đại Học 3

Bây giờ trong khu nhà tập thể, Bảo Sơn còn có danh xưng là thầy trẻ nữa đấy.

Bảo Sơn cảm thấy ngượng ngùng sờ lên mặt, cảm thấy mình không cũng giúp được gì nhiều cả.

Nhưng cậu bé vẫn rất vui mừng, có ai lại không thích sau khi bỏ công sức ra thì được người khác nhớ đến và biết ơn mình cơ chứ.

Hầu hết quà cảm ơn mà mọi người mang đến tặng đều là thức ăn, cũng chính là thứ cơ bản, hữu dụng nhất trong thời đại này.

Không có gì có thể bày tỏ lòng thành tốt hơn lương thực cả.

Trần Ngải Phương chọn ra một ít, tối đó cô ấy và Cố Minh Thành đã nấu một bàn ăn đầy món ngon, xem như là chúc mừng Cố Di Gia và Bảo Sơn thi đậu đại học.

Không chỉ như thế, bên quân đội cũng có phần thưởng riêng dành cho những người thi đậu đại học nữa.

Mặc dù phần thưởng ấy không nhiều nhưng cũng thể hiện được quân đội rất xem trọng chuyện này. Những người nhận được phần thưởng và gia đình của họ đều rất vui mừng, những người phản đối vợ hoặc con dâu thi đại học cũng không dám nói gì nữa.

Sau khi biết được Bảo Sơn là trạng nguyên của tỉnh H thì mọi người đều không dám tin.

Đừng nói đến người ngoài, ngay cả người làm cha mẹ như Trần Ngải Phương và Cố Minh Thành đây cũng sững sờ.

"Cố Tri Nghiên? Họ Cố... Trời ơi không phải là tên thật của Bảo Sơn đó sao?"

Dù sao thiên tài là một sự tồn tại quá xa vời với những người bình thường như họ, bây giờ đột nhiên họ phát hiện ra bên cạnh mình cũng có một thiên tài, hơn nữa còn rất nhỏ tuổi nữa nên không thể trách họ không dám tin.

Mọi người đều ngây người ra không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Thằng nhóc Nguyên Bảo không hiểu chuyện gì nhưng cũng ngây ngô hét lên với chị gái mình: "Trạng nguyên! Trạng nguyên!"

Cả khu quân đội đều tràn ngập niềm vui và phấn khởi.

Bảo Sơn nhà họ lại có thể trở thành trạng nguyên đại học sao?

Có người lên tiếng hỏi: "Cố Tri Nghiên là ai thế?"

Không lâu sau người trên thị trấn và tòa soạn đến để chúc mừng bạn học Cố Tri Nghiên trở thành trạng nguyên của tỉnh H.

Cho dù họ đã biết Bảo Sơn rất thông minh, tuổi còn nhỏ nhưng đã tham gia thi đại học, nhưng họ thật sự không ngờ cậu bé lại có thể thi đậu trạng nguyên.

Sư đoàn trưởng Phương quay sang Cố Minh Thành khen không ngớt lời, khen anh ấy biết dạy con cái, sau đó hào phóng lại thưởng cho Bảo Sơn một phần tiền thưởng nữa.

Cũng không thể trách họ không nhớ ra ngay lúc đó được, thật ra mọi người đều đã quen gọi biệt danh Bảo Sơn Bảo Hoa nên đã quên mất tên thật của bọn nhỏ.

Trụ sở của họ hiếm lắm mới xuất hiện một trạng nguyên, chắc chắn không thể keo kiệt được.

Chỉ có Bảo Hoa là không hề cảm thấy áp lực gì, vui mừng hét lên: "Ồ wow, anh cả là trạng nguyên này!"

Phía quân đội biết tin cũng rất vui mừng, chỗ của họ lại có một trạng nguyên sao?

Nhất thời sư đoàn trưởng Phương cũng sững sờ, kích động đến mức không thể nói được câu nào.

Họ cho rằng trạng nguyên cả một tỉnh đã là giỏi lắm rồi, nhưng không ngờ bây giờ còn lại trạng nguyên cả nước nữa...

Mãi cho đến bây giờ, cuối cùng họ đã tin vào điều đó rồi.

Thì ra Bảo Sơn không chỉ là trạng nguyên tỉnh H mà đồng thời còn là trạng nguyên cả nước, bên thị trấn nhận được tin tức hơi chậm nên không biết thì ra Bảo Sơn cũng là trạng nguyên cả nước.

Tóm lại lúc người được tòa soạn báo cử đến phỏng vấn khi nhìn thấy Bảo Sơn thì cũng sững người, sau đó thì ghi chép liên tục, dường như cả nước đều biết trạng nguyên của năm đầu tiên sau khi khôi phục lại kỳ thi đại học lại là một cậu bé chỉ mới mười ba tuổi.

Chỉ là không ngờ bên tỉnh thành cũng có người đến.

Trần Ngải Phương và Cố Minh Thành cũng chỉ biết trợn mắt lên, sau đó nhìn sang đứa con trai lớn đang trông nom em gái và em trai mình với một ánh mắt không biết nói gì hơn.

Nhìn dáng vẻ cẩn thận, chín chắn giống hệt thường ngày của cậu bé, họ thật sự không ngờ được rằng con trai của mình lại có thể giỏi đến vậy.

Đúng rồi, Gia Gia luôn nói cậu bé là thiên tài, nhưng có thể đây là con trai mình nuôi từ nhỏ đến lớn nên họ đã nhìn quen rồi, thế nên không dám tin vào thân phận "thiên tài" này cho lắm.

Lần này mọi người đều không biết nói gì nữa.

Thì ra cậu bé là thiên tài thật!

Là một thiên tài có thể trở thành trạng nguyên cả nước.

Trạng nguyên cả nước chỉ mới mười ba tuổi, chuyện này có thể mở ra biết bao nhiêu chủ đề kịch tích đây.

Nghĩ đến việc lính dưới trướng mình có thể nuôi dạy ra một đứa trẻ là trạng nguyên cả nước, hơn nữa đứa nhóc này lại còn nhỏ như thế...
Bạn cần đăng nhập để bình luận