Thập Niên 70: Xuyên Thành Mỹ Nhân Yếu Đuối

Chương 955: Thi Đậu Đại Học 4

Bảo Sơn được mọi người vây lấy, thậm chí còn có người cố ý sang đó để vuốt ve cậu, véo cậu, ôm lấy cậu, nói là phải xin vía của trạng nguyên.

Bảo Sơn bị dọa đến mức da đầu tê rần, không dám bước ra khỏi cửa.

Cậu bé than vãn với Cố Di Gia: "Những người bên ngoài như bị bệnh ấy, họ cho rằng chạm vào con là có thể trở nên thông minh nên ai nấy cũng muốn ôm lấy con cả..."

Nói đến đây cậu bé bắt đầu thấy ấm ức.

Cậu bé đã mười ba tuổi rồi, cũng đâu còn là con nít nữa, sao lại có thể thích bị người khác sờ tới vuốt lui, ôm qua ôm lại như thế chứ.

Cố Di Gia bật cười, bảo cậu bé cố nhịn đi, qua một thời gian nữa thì mọi người sẽ quên nó thôi.

Cô không hề ngạc nhiên khi biết chuyện Bảo Sơn có thể trở thành trạng nguyên cả nước.

Một thiên tài đã sắp học xong hết kiến thức của đại học như Bảo Sơn thì một kỳ thi đại học nhỏ nhoi như thế sao có thể làm khó được cậu bé chứ?

Kẹo là do Phong Lẫm chuẩn bị.

Anh nghĩ thầm vợ mình giỏi như thế, chắc chắn có thể thi đậu vào trường Đại học Thủ Đô.

Hai đứa nhỏ nhà họ Cố cùng tham gia kỳ thi đại học, không những đều thi đậu mà còn thi đậu vào trường Đại học Thủ Đô nữa, sao họ lại không ngạc nhiên cho được. Bảo Sơn thì không cần nói đến, cậu bé là trạng nguyên cả nước, được tuyển cũng là chuyện bình thường, nhưng không ngờ Cố Di Gia cũng trúng tuyển vào trường Đại học Thủ Đô.

Lý do của anh rất chính đáng: "Đợi khi hai người họ nhận được giấy thông báo trúng tuyển thì chắc chắn sẽ có rất nhiều người đến nhà chúng ta chúc mừng, đến lúc đó hai người cứ phát kẹo cho họ để lấy may."

Cố Di Gia và Bảo Sơn đều nhận được giấy thông báo từ trường Đại học Thủ Đô.

Chẳng lẽ con người này lại xem kỳ thi đại học này như hôn lễ sao?

Mãi cho đến cuối năm mọi người đều lục tục nhận được giấy thông báo trúng tuyển từ các trường đại học.

Dựa trên suy nghĩ muốn khoe khoang vợ mình nên anh đã hào phóng chuẩn bị một đống kẹo rồi tính sau.

Đây đúng là chuyện vô cùng tốt, có rất nhiều người chạy sang nhà họ Cố để chúc mừng họ.

Khi giấy thông báo được gửi đến thì cả trụ sở đều náo nhiệt hẳn lên, mỗi lần có người nhận được giấy thông báo thì mọi người đều đến tận nhà để chúc mừng.

Nửa tháng trước lúc anh vào thành phố làm nhiệm vụ đã mua không ít kẹo về.

Người trúng tuyển vào trường Đại học Thủ Đô còn có Trang Nghi Giai nữa.

Hai vợ chồng Trần Ngải Phương và Cố Minh Thành đều cười không ngậm được mồm, họ nhiệt tình đưa cho mỗi người đến nhà chúc mừng một nắm kẹo, xem như cho họ lấy chút may mắn.

Trang Nghi Giai luôn lo lắng về kết quả của mình, nhưng cô vẫn rất muốn học chung một trường đại học với Cố Di Gia và Phương Mỹ Di nên cuối cùng đã cắn răng đã ghi tên trường Đại học Thủ Đô vào lúc điền nguyện vọng.

Cố Di Gia không biết nói gì hơn, lần gần nhất anh tiêu tiền hào phóng như thế là khi hai người họ kết hôn.

Mặc dù không nói nên lời nhưng Cố Di gia vẫn rất thích thú với hành động khoe khoang vợ của đoàn trưởng Phong, bình thường cô cũng rất hay khoe khoang đoàn trưởng Phong bằng cách kéo anh ra ngoài thể hiện tình cảm khắp nơi, bây giờ được anh khoe ngược lại như thế, hình như cảm giác cũng không tệ.

Sau khi nhận được thư thông báo trúng tuyển, Cố Di Gia cũng nhận được điện thoại của Phương Mỹ Di và Phong Bắc Thần.

Vào hôm nhận được giấy thông báo trúng tuyển, Trang Nghi Giai vui đến mức hét lên, nhào sang ôm doanh trưởng Hứa vừa nhảy vừa cười, nhưng cười xong hết thì lại bật khóc.

Cô ấy đã đặt ra mục tiêu phải học cùng một trường đại học với thím mình, vì thế cũng đã thi vào trường Đại học Thủ Đô.

Cô ấy đã chuẩn bị sẵn tâm lý năm nay không được thì năm sau thi lại.

Con gái nhỏ của cô bị hành vi kỳ lạ của mẹ dọa sợ đến mức sững sờ, sau khi thấy mẹ khóc thì cũng bật khóc theo, cuối cùng thành ra doanh trưởng Hứa phải dỗ dành cả hai người.

Sau khi điền xong thì cô ấy lại bắt đầu lo sợ, lỡ như trường Đại học Thủ Đô không tuyển cô thì sao đây?

Hai người nói với cô rằng họ cũng đã thi đậu trường Đại học Thủ Đô rồi.

Phương Mỹ Di thì không cần nói, lúc tổ chức lại kỳ thi thì cô ấy đã hẹn với Cố Di Gia là sẽ cùng thi vào trường Đại học Thủ Đô, đến lúc đó hai người sẽ trở thành bạn học với nhau.

Còn Phong Bắc Thần chỉ cần nghĩ đến sắp được học cùng một trường đại học với thím út mình thì vô cùng kích động, liều mạng ôn tập.

Kết quả không ngờ cô ấy lại trúng tuyển thật.

Đúng lúc cô ấy cũng vừa mới tốt nghiệp cấp ba cách đây không lâu nên vẫn còn nắm rất rõ kiến thức, thêm vào đó cô ấy ôn tập rất nghiêm túc nên thành tích thi đại học rất tốt, thuận lợi thi đậu vào trường Đại học Thủ Đô.

Đầu năm sau bắt đầu khai giảng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận