Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 137: Đừng Làm Gì

Chương 137: Đừng Làm GìChương 137: Đừng Làm Gì
Qúy Hành Tung nghiến răng, cuối cùng lại ở trong phòng có nhiều người như vậy, đương nhiên là Chương Dạng cũng không có biện pháp nào.
Nhưng hiện tại không có cách nào, nhưng sau khi về nhà, chắc chắn sẽ có.
Sau bữa ăn, khách và chủ nhà đều vui vẻ. Nếu không để ý đến việc khi kết thúc còn có mấy người đồng nghiệp nam ở tòa soạn báo còn quơ tay múa chân nói lần tới muốn uống rượu cùng với Qúy Hành Tung trước khi rời đi nữa, thì hết thảy đều hoàn hảo.
Chương Dạng với tư cách là tổng biên tập của tòa soạn báo, đồng thời cũng là người phụ trách bữa tiệc tối hôm nay, cô cẩn thận gọi một chiếc "xe taxi" cho mọi người, sau khi thành công đưa mọi người đi, Chương Dạng mới ngẩng đầu đánh giá Qúy Hành Tung, người mà vẫn luôn nắm lấy tay cô không buông từ lúc đi ra từ cửa tiệm cơm.
Mùa hè ngày dài đêm ngắn, hiện tại đã gần tám giờ, sắc trời cũng dần dần tối lại, giống như màu biển sâu nhuộm bầu trời bên trên, xanh thẫm mà lạnh lẽo. Chuong Dang nhin theo cai tay ma nam tay mình kia, chú ý đến bộ quần áo bình thường mà Qúy Hành Tung mặc, cô khẽ cau mày lại, bỗng nhiên nhận xét nói,'Quần áo bình thường của anh cũng ít quá."
Chẳng sợ hiện tại Qúy Hành Tung và cô không sai biệt lắm coi như đã dọn vào ở trong tứ hợp viện, nhưng mà quần áo của Qúy Hành Tung vẫn như cũ ít đến đáng thương. Đặc biệt là ngoại trừ mấy bộ quân trang mà anh thường xuyên mặc ra thì gần như chỉ có hai bộ thường phục
Bất quá Qúy Hành Tung căn bản không cảm thấy chuyện này có vấn đề gì, giải thích nói: "Bình thường anh ít ăn mặc, mua cũng lãng phí."
nhưng Chương Dạng không đồng ý,"Vậy anh cũng không thể chỉ có một bộ quần áo thông thường cho một mùa, phải không?"
Khi cô nói điều này, cô đã quyết định suy nghĩ một chút, quyết định khi nào cuối tuân nghỉ ngơi thì đi trung tâm thương mại lựa chọn cho Qúy Hành Tung vài bộ quần áo. Nhân tiện, cô cũng có thể ghé thăm cửa hàng quần áo may sẵn , nếu có cái đặt làm riêng thì cũng không tệ.
Nghĩ đến đây, Chương Dạng liên cong cong khóe môi.
Qúy Hành Tung còn không biết cô đã quyết định rồi, chỉ nói: "Cái này cũng không phải là không được, chỉ là anh mua nhiều quần áo như vậy cũng vô dụng, em nếu muốn mua thì mua cho chính mình mấy bộ là được."
Theo quan điểm của Qúy Hành Tung, anh mặc thành như thế nào cũng không sao cả, nhưng mà con tiểu khổng tức này thích xinh đẹp như vậy, khẳng định là không có thời khắc nào là không nghĩ đến việc xinh đẹp tinh xảo, cô vợ nhỏ muốn mua cái gì thì anh nhất định mạnh mẽ ủng hộ.
Chương Dạng cười ra tiếng, cô bỗng nhiên cảm thấy Qúy Hành Tung như vậy còn có chút... Đáng yêu.
Nhân lúc Qúy Hành Tung không chú ý, Chương Dạng liền dựa vào vai anh. Gần đây bởi vì cô không thể đi giày cao gót nên dáng người của cô dường như càng thêm nhỏ xinh Qúy Hành Tung lo lắng sợ cô lại lần nữa bị thương ở mắt cá nhân, cho nên anh vội vàng vòng tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Chương Dạng, ôm lấy cả người cô.
Anh một lòng còn chưa có hoàn toàn thả lỏng, bên tai cũng đã truyền đến hô hấp nhẹ nhàng của Chương Dạng, cùng lúc đó, âm thanh ôn nhu của người con gái cũng lọt vào lỗ tai của anh. .
"Không được, anh không mua, thì em phải mua cho anh." Chương Dạng cười tủm tỉm nói.
Qúy Hành Tung không ngờ cô lại liêu lĩnh chạy tới như vậy, chỉ vì dựa vào vai anh mà nói một câu như vậy. .
Quả thực là không biết nặng nhẹ!
Nhưng...
Trong lòng anh còn chưa có kịp tức giận thì đã bị lời nói này của Chương Dạng dập tắt.
Thời điểm mà Qúy Hành Tung rất muốn nghiêm mặt giáo huấn thiếu nữ trẻ tuổi trước mặt, nhưng lại không thể nhíu mày được, khóe miệng nhịn không được điên cuông muốn nhếch lên, cuối cùng anh bất đắc dĩ dùng một tay khác võ vỗ đỉnh đầu của Chương Dạng,'Đứng yên đừng làm loạn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận