Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 138: Bảo Dưỡng Tóc

Chương 138: Bảo Dưỡng TócChương 138: Bảo Dưỡng Tóc
Lời này hiển nhiên đối Chương Dạng mà nói, thì không bất kì sức uy hiếp nào.
Nghe thấy Qúy Hành Tung âm thanh bất đắc dĩ của Chương Dạng, cô còn tựa vào vai của anh,'Em không có làm loạn, về nhà rồi em đo kích cỡ cho anh."
"Được." Lần này, Qúy Hành Tung cơ hồ không có thời gian suy xét , liền trực tiếp đáp ứng luôn.
Bất quá khi anh gật đầu, khi đối mặt với đôi mắt mỉm cười kia của Chương Dạng, thì trên mặt anh hiện lên vẻ mặt không quá tự nhiên.
Như thể người một giây trước nói với Chương Dạng không cần phải mua quần áo không phải là mình vậy, Qúy Hành Tung chưa bao giờ biết rằng chính mình thế nhưng lại có thể thay đổi quyết định nhanh như vậy, việc này quả thực là không phù hợp với nguyên tắc của anh trong hơn hai mươi năm qua chút nào.
Chương Dạng mới không quan tâm giờ phút này trong đầu Qúy Hành Tung đang nghĩ cái gì, như mong muốn cô được Qúy Hành Tung đồng ý, trên mặt dạt dào ý cười. Người khác đối xử tốt với cô, thì cô nhất định sẽ báo đáp người đó gấp mười lần. Qúy Hành Tung đối xử với cô rất tốt, đã vượt qua tưởng tượng mà lúc trước cô nghĩ khi hợp tác với Qúy Hành Tung.
Khoảng cách từ nhà ăn tới tứ hợp viện cũng không xa, nhưng Chương Dạng không muốn đi xe buýt về.
Qúy Hành Tung nhìn chân của cô,'Đi bộ lâu như vậy có được hay không?”
Chương Dạng gật đầu, không biết cô nghĩ tới cái gì, sắc mặt nhất thời có chút đỏ lên.
Chẳng lẽ Qúy Hành Tung không biết à? So với đi bộ buổi tối thì hành động càng kịch liệt đều đã làm, đi đường thì tính là cái gì chứ?
Ánh trăng thanh lãnh, ngôi sao lập loè, gió đêm cũng ôn nhu.
Qúy Hành Tung buông eo Chương Dạng ra, giống như bình thường, anh lại trực tiếp câm lấy tay của Chương Dạng, cùng cô sóng vai đi về tứ hợp viện.
Trong màn đêm mờ ảo, bóng hình của người đàn ông cao lớn bước chậm hơn bình thường vài nhịp, phối hợp với bước chân của người bên cạnh.
Qúy Hành Tung vẫn chưa quên, lần đầu tiên lúc chính mình cùng Chương Dạng sánh bước đi bên nhau, tiểu khổng tước bên cạnh bởi vì không có đuổi kịp bước chân của chính mình, dứt khoát liền đứng tại chỗ giận dỗi, trực tiếp không đi nữa. Lúc đó anh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, lại cảm thấy buồn cười. .
Sau khi trở lại tứ hợp viện, Qúy Hành Tung đi đun nước cho Chương Dạng đi tắm.
Chờ tới khi Chương Dạng đi ra, anh cũng không có vội vàng đi vào, mà là đứng ở bên cạnh ổ điện, cầm máy sấy tóc.
Chương Dạng luôn quên mang máy sấy tóc ở nhà đến cho nên dứt khoát mua một cái mới ở trong cửa hàng đưa về.
"Anh có phải hay không lại không muốn giúp em?" Ngay đó khi Chương Dạng nhìn thấy hộp quà được đóng gói trên bàn, quay đầu lại sâu kín mà nhìn chằm chằm Qúy Hành Tung, hỏi.
Qúy Hành Tung: "2"
"Anh chính là không nghĩ giúp em lau tóc." Chương Dạng lên án.
Qúy Hành Tung thề, chính mình tuyệt đối không có ý nghĩ như vậy.
Đối mặt với đôi mắt nhỏ của Chương Dạng, Qúy Hành Tung không biết phải làm thế nào, trực tiếp mở hộp đã được đóng gói ra;Lại đây, anh sấy tóc cho em, được không?" Hiển nhiên là được.
Sau cái này, chuyện sấy tóc này liền không thể hiểu được mà biến thành nhiệm vụ của Qúy Hành Tung.
Qúy Hành Tung thấy Chương Dạng lại đây, anh đã để sẵn một chiếc ghế nhỏ trước mặt mình, chỉ chờ Chương Dạng ngồi xuống.
Gió vù vù mà nhẹ nhàng thổi bay mái tóc dài của Chương Dạng, động tác của Qúy Hành Tung cũng rất nhẹ nhàng. Anh rất thích mái tóc đen này của Chương Dạng, nhưng gần đây người không quá tốt với tóc của Chương Dạng cũng là anh.
Từ sau ngày mà Qúy Hành Tung chủ động nhận việc sấy tóc này về phía mình thì Chương Dạng đều rất tự nhiên mà đưa đầu mình đến trước mặt anh, còn nói năng một cách hùng hồn đầy lý lẽ/Buổi tối nào anh cũng đè lên nó, rất đau, anh nói anh có phải hay không phải có trách nhiệm bảo dưỡng tóc của em?
Lý do này, quả thực làm Qúy Hành Tung bật cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận