Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 155: Thon Thức

Chương 155: Thon ThứcChương 155: Thon Thức
Bà lão là vì khó thở nên hôn mê bất tỉnh, bà tuổi đã cao, vốn có không ít bệnh vặt trong người, hơn nữa đã hai ngày không chợp mắt, hiện tại cũng do mệt nhọc, tạm thời còn chưa tỉnh lại.
Đối với vấn đề "viên con nhộng" mà bác sĩ nói ra đó không phải chuyện mà một cảnh sát nhân dân khu có thể quản được. Da có nhiều trường hợp nghi ngờ thuốc giả được báo lên cấp trên, không chừng có thể thành lập một tổ án chuyên.
Thật ra Chương Dạng cùng Tiểu Dương không còn việc gì ở bệnh viện nữa, bọn họ ở chủ yếu vì bà lão lẻ loi một mình, không có ai dựa vào, nên họ tự nguyện ở lại chăm sóc bà.
Nhưng trường hợp này cũng không phải trường hợp bình thường, cảnh sát cũng sẽ cho người ở lại bệnh viện trông bà lão.
Kể từ đó, Chương Dạng với tiểu dương mới yên tâm, chuẩn bị rời khỏi bệnh viện.
Mới vừa ra khỏi cổng bệnh viện, bụng Tiểu Dương sôi "Ục uc' hai tiếng, cậu có chút ngượng ngùng,Cô Chương muốn ăn cái gì? Hôm nay để em mời cô đi." Chương Dạng vừa định nói chuyện, bỗng nhiên phía trước liên truyên đến một âm thanh.
"Chương Dạng."
Âm thanh vừa trầm thấp lại nặng nề, người nói là một chàng trai trẻ mặc một bộ quân phục.
Chương Dạng ngẩng đầu là nhìn thấy ngay thân hình quý hành tung, hơi hơi kinh ngạc chớp mắt một cái. Đúng là khi cô chạy đi lấy tin, cũng không báo cho quý hành tung biết mình ở bệnh viện.
Giờ phút này Tiểu dương cũng nhìn thấy Quý hành tung, trải qua lần ăn liên hoan nên đương nhiên biết chồng của Chương Dạng. Hiện giờ vừa thấy, cậu quyết định không làm cái bóng đèn, nhanh chóng tạm biệt Chương Dạng, lại lễ phép chào hỏi cả người vừa tới, lắc mình bỏ chạy.
Quý hành tung đã chạy đến trước mặt Chương Dạng,Đói bụng không?" Đây là câu đầu tiên của anh.
Người không thể hiện bất kì điều gì trước mặt Tiểu Dương, lúc này đang nghe thấy lời này của quý hành tung, gật gật đầu, thuận tiện còn phàn nàn nho nhỏ,'Chân cũng đau."
Đáy mắt Quý hành tung xẹt nhanh một tia ý cười nhàn nhạt, anh chủ động duai tay cầm tay Chương Dạng, rất tự nhiên đem túi đeo trên vai bên kia của cô cầm vào trong tay.
"Trở về là có thể ăn cơm." Quý hành tung nói, Có món thịt xào dứa em thích."
Tuy rằng hương vị này anh cảm thấy lạ lạ, nhưng hai ngày trước Chương Dạng nói qua một lần, anh để ở trong lòng. Loại quả này trong thành còn rất hiếm, anh còn nhờ người tìm giúp, hôm nay mới có tin tức.
Quý hành tung lái xe lại đây, cái này làm cho Chương Dạng không cần phải tiếp tục đi bộ.
Nhưng mà chờ khi lên xe, quý hành tung lại bắt đầu đề cập đến vấn đề vận động rèn luyện cơ thể.
Ước chừng bởi vì hôm nay thật sự quá mệt mỏi, Chương Dạng không có mâu thuẫn giống như lúc trước. Cô mềm nhữn dựa vào ghế xe, bẹp bẹp miệng,'Em sẽ xem xét."
Quý hành tung gật gật dau,Khong cần vội, hôm nay nhìn em rất mật."
"Đúng vậy." Chương Dạng ở trước mặt quý hành tung không tự chủ được mà thả lỏng rất nhiều. Ngay cả khi ở nhà, ở trước mặt chương năm, cô cũng ít khi nói chuyện về công việc. Nhưng đối với quý hành tung, người luôn cho cô một cảm giác đáng tin cậy, làm cô muốn nói hết.'Hôm nay em nhận được một tin tức, cảm thấy chuyện này rất nghiêm trọng."
Người chết là một người trẻ tuổi, bây giờ để lại mẹ già cô đơn không một ai nương tựa, tin dữ như vậy làm lòng người thổn thức.
Dây thừng chuyên đứt chỗ tốt, vận rủi chuyên tìm người mệnh khổ, hình như từ xưa đến nay vẫn vậy.
".. Mọi chuyện là như vậy, bà lão kia bây giờ vẫn còn hôn mê bất tỉnh ở bệnh viện." Chương Dạng thấp giọng nói.
Chương Dạng cúi đầu, rũ ánh mắt, nhìn như rau cải héo.
Quý hành tung liếc nhìn cô một cái, bỗng nhiên duỗi tay, bàn tay to lớn nhẹ nhẹ xoa đầu Chương Dạng.
Lòng bàn tay Quý hành tung rất khô ráo, nhưng nhiệt độ truyền đi từ bàn tay anh lại rất ấm áp, anh không dùng sức, động tác vừa nhẹ nhàng lại chậm rãi, như là muốn nói gì đó trấn an cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận