Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 162: Rat Ban

Chuong 162: Rat BanChuong 162: Rat Ban
Bọn họ phải theo kịp diễn biến mới nhất của "Vụ án Lôi Tử", hầu như cả ngày đều ở bên ngoài. Chương Dạng cảm thấy may mắn vì hôm nay không có vì xinh đẹp mà đi giày cao gót, hôm nay cô không có khả năng chỉ luôn canh giữ lão thái thái như vậy, gần đây trong thành phố Bắc Kinh cùng nhau phát sinh liên tiếp các vụ "Sự kiện thuốc giả", cô còn phải liên hệ với mấy người bị hại khác để chủ động tới cửa phỏng vấn.
Ngoài ý muốn chính là ông chủ của "Tiệm thuốc Khang Phúc" ở phía Đông ngày hôm qua đã bất ngờ nhận lời phỏng vấn hôm nay.
Ngồi ở Cục Cảnh Sát, Chương Dạng nhìn ông chủ của tiệm thuốc ở đối diện đang có vẻ mặt uể oải, tuy rằng tình trạng đối phương không được tốt, nhưng có thể nhìn ra ông là một người đàn ông trung niên tao nhã.
"Ta thật không biết đó là thuốc giả, nguồn cung cấp hàng này ta đã cầm rất nhiều năm rồi, nhưng từ trước cho tới bây giờ cũng không có từng gặp phải loại chuyện phiền lòng như vậy." Ông chủ tiệm thuốc cảm thấy chính mình rất vô tội, ngày hôm qua ông tránh lão thái thái không gặp, chính là vì cảm thấy đối phương chính là đang cố ý vô cớ gây rối,'Các ngươi chỉ cân đưa phương thuốc mà ta kê đơn đưa tới bênh viện, hỏi bừa một bác sĩ nào cũng được, ta dám cam đoan là phương thuốc mà ta kê đơn nhất định không bị cái gì hết." Chỉ là ông cũng không nghĩ tới là, cuối cùng kết quả không phải là phương thuốc ông khai có vấn đề, mà là thuốc mới có vấn đề.
Buổi sáng hôm nay khi cảnh sát tới bắt ông, cả người ông đều chết lặng.
Tiêu thụ thuốc giả, tội danh này ông không nhận.
Chương Dạng từ đồn cảnh sát đi ra, một ngày đã hất.
Sau khi cô cùng với Tiểu Dương tách ra thì đã đi thẳng tới bệnh viện
Hôm qua cô đã hẹn Quý Hành Tung, hôm nay sau khi tan tâm, sẽ cùng nhau tới bệnh viện thăm lão thái thái.
Khi Chương Dạng đến bệnh viện, quý hành tung đã đứng ở cửa chờ cô.
Trên người người đàn ông là quân trang còn chưa có kịp thay, trong tay còn xách theo chút thực phẩm dinh dưỡng.
Chương Dạng nhìn thấy anh, bôn ba cả ngày, trên khuôn mặt mệt mỏi cuối cùng cũng xuất hiện một chút ý cười. Đặc biệt là khi cô cúi đầu thấy trong tay Qúy Hành Tung đã sớm chuẩn bị tốt trái cây và thực phẩm dinh dưỡng, thì thần sắc trong mắt cô không khỏi trở nên càng dịu dàng hơn rất nhiều
Trước đây, Chương Dạng luôn là người tự sắp xếp mọi mặt trong sinh hoạt của bản thân một cách chu đáo nhất. Cô đã quen với việc tự lập, chuyện gì cũng đều là tự mình làm lấy, nhưng dường như từ sau khi gặp được Qúy Hành Tung thì mọi thứ đều thay đổi. Tan làm về nhà cô không cần nấu cơm, trong nhà liên có đồ ăn nóng hổi mà cô thích ăn, chuyện mà cô nghĩ trong lòng, Qúy Hành Tung đều có thể dựa theo ý của cô mà hoàn thành trước khi cô mở miệng nói.
Bất luận là giàn hoa leo hiện tại ở tứ hợp viện hay là thực phẩm dinh dưỡng mà Qúy Hành Tung đang cầm trên tay ở lối vào của bệnh viện mang theo để thăm người bệnh, Chương Dạng trong lúc nhất thời không biết liệu đây có tính là sự ăn ý ngầm giữa cô và Qúy Hành Tung hay không.
Lúc này Qúy Hành Tung cũng đã thấy Chương Dạng, anh bước đi qua bên cô, sau đó đưa cho tới trước mặt Chương Dạng chai nước khoáng đã được vặn nắp nói,'Chắc là em mệt rồi? Uống nước đi, giải khát." Chương Dạng cười nhận lấy, cô chủ động duỗi tay kéo lấy cánh tay của quý hành tung.
Việc thăm hỏi lão thái thái diễn ra rất thuận lợi, hôm nay tâm trạng lão thái thái đã ổn định hơn rất nhiều, nhưng nỗi đau mất con trai vẫn chưa thể nguôi ngoai trong chốc lát được.
Sau khi đi ra khỏi bệnh viện, Chương Dạng ngồi ở ghế phụ cảm khái nói: 'Hôm nay căn cứ vào các manh mối mà ông chủ tiệm thuốc cung cấp, cảnh sát đã bắt được thương nhân cung ứng thuốc giả trong thành phố, nhưng mà em còn có cảm giác chuyện này vẫn chưa có kết thúc."
Điều này cũng có nghĩa là sắp tới thì cô sẽ rất bận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận