Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 164: Đắc Ý Cái Gì?

Chương 164: Đắc Ý Cái Gì?Chương 164: Đắc Ý Cái Gì?
Phép khích tướng Đơn giản nhất, hiện tại không phải là Chương Dạng nhìn không ra, nhưng cố tình cô lại bị mắc lừa bởi bộ dạng này, bị quý hành tung nói làm trong lòng cô có chút không phục,'Không có khả năng, chỉ cần anh dạy em, em sẽ không chủ động kêu dừng."
Khi cô đang nói lời này, hơi hơi hếch cằm lên, bộ dạng kia thoạt nhìn đầy sức sống lại có chút ngạo kiều.
Tại thời điểm này, ý cười trong mắt Qúy Hành Tung có chút không thể ngăn cảm được, chỉ một thoáng đã tràn ra ngoài.
Tiểu khổng tước nóng nảy, gấp đến mức nhanh chóng xù lông lên, quá đáng yêu.
Nếu không phải hiện tại anh còn đang lái xe, anh có chút muốn hôn cô.
Qúy Hành Tung vội vàng thu hồi suy nghĩ không thích hợp trong lòng, cong khóe môi,'Được."
Chờ trở về tứ hợp viện, Chương Dạng trước tiên đi vào phòng tắm.
Quý hành tung ở ngoài cửa nhìn thân ảnh của cô, có chút bất đắc dĩ. Anh có chút không rõ, đợi chút học kỹ năng tự vệ, Chương Dạng nhất định sẽ chảy ma hôi cả người, hiện tại lúc này tắm rửa làm cái gì? Không phải uổng phí công sức sao?
Khi mặt trăng treo trên bau trời đêm, xung quanh trở nên yên tĩnh, QUý Hành Tung ở trong bếp rửa chén xong cũng đã di ra.
Anh nhìn Chương Dạng đang còn ngồi trong sân ngắm trăng, nhìn chằm chắm chiếc áo ngủ trên người của người sau, không nhịn được nói,'Còn không đi thay quần áo hả?"
Chương Dạng quay đầu, có chút mờ mịt nhìn anh/Như vậy không được sao?" Cô kéo kéo đai váy ngủ rộng thùng thình trên người chính mình, nghiêng đầu tỏ vẻ nghỉ hoặc.
Trong lòng của Chương Dạng thì, vận động chỉ cần không mặc quần áo bó sát người là được.
Quý hành tung: "..."
Anh chưa bao giờ mang theo binh lính như là Chương Dạng như vậy cả... dại dột lại làm người ta vừa tức giận vừa buồn cười.
Cố tình là bộ dạng hiện tại của Chương Dạng còn nghiêng đầu nghiêm túc hỏi anh, anh thế mà còn rất đáng xấu hổ mà vứt bỏ tiêu chuẩn đánh giá cấp dưới , rất không có nguyên tắc mà cảm thấy Chương Dạng vô cùng đáng yêu.
Quý hành tung miễn cưỡng bảo vệ điểm mấu chốt cuối cùng của huấn luyện viên cho chính mình Không được." Anh nói.
Nhưng mà trong khoảng thời gian này, tuy Qúy Hành Tung và Chương Dạng cùng ăn cùng ở với nhau, nhưng anh không có thói quen đi lục tủ quần áo của Chương Dạng. Cho nên, khi Qúy Hành Tung nghe Chương Dạng nói cô cũng chỉ có một ngăn tủ sườn xám cùng với áo ngủ tơ lụa thì trên trán anh lập tức tê rần.
"Đi vào." Qúy Hành Tung nhìn Chương Dạng đang còn ngây thơ đứng ở cửa, dứt khoát trực tiếp cầm lấy cổ tay mảnh khảnh của người sau, kéo người vào trong phòng ngủ.
Mở tủ quần áo ra, Qúy Hành Tung nhìn lướt qua một lần bên phải của tủ quần áo. Trong ngăn tủ hơn một nửa hầu như đều là đồ Chương Dạng đang sử dung, váy của cô nhiều đến mức có chút không đếm được, hiện tài đều một chút một chút hiện ra trong mắt anh
Quả nhiên, quý hành tung phát hiện trong tủ quần áo của vợ anh, chỉ có váy.
"Anh xem, em lại không có lưa anh mà?"
Cố tình lúc này, người phía sau còn không thành thật, thiếu chút nữa đều sắp đè lên lưng anh, đắc ý nói.
Quý hành tung:
Cái này thì có gì mà đắc ý?
Anh tùy tay lấy chiếc áo quân phục ngắn tay màu xanh lục trên cùng mà chính mình xếp một cách gọn gàng, ném lên trên giường, nói, Thay."
Chương Dạng: "?"
Cô dừng một chút, phát hiện dường như quý hành tung không có ý thức được vấn đề, nhỏ giọng nói: "Vậy còn quần đâu?"
Quý hành tung:
Anh cảm thấy gân xanh trên trán mình trên đang ngo ngoe rục rịch.
Anh còn không có trả lời, Chương Dạng đã nhìn thấy chiếc quân đùi quân đội màu xanh của anh.
"Cái này?" Chương Dạng lướt qua anh, duỗi tay câu lên.
Cổ tay trắng như tuyết kia của cô, cùng quần đùi quân đội màu xanh lúc tạo nên sự đối lập mãnh liệt.
Gân xanh trên trán của Qúy Hành Tung càng co giật dữ dội hơn, nhưng cuối cùng cũng không có biện pháp nào tốt hơn nữa, cho nên anh từ bỏ việc giải cứu chiếc quần đùi từ trong tay của Chương Dạng trở về.
"Được rồi, em đi thay đi."
Nói xong, Qúy Hành Tung chủ động đi ra khỏi phòng ngủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận