Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 175: Mat Tich

Chuong 175: Mat TichChuong 175: Mat Tich
Ma bay gio Chuong Dang hoan toan khong có nghĩ tới người đàn ông mình đang nhớ tới kia giờ phút này cũng đã đứng ở cổng thôn Võ Gia rồi, hơn nữa còn có liên kết với cảnh sát thủ đô tới.
Quý Hành Tung căn bản không có về tứ hợp viện để mà thấy tờ giấy Chương Dạng gửi cho mình, anh nhận được nhiệm vụ ở bộ đội cho nên mới trực tiếp dẫn theo người chạy tới đây ngay.
Tuy lúc trước Quý Hành Tung có biết Chương Dạng cũng đang theo vào một vụ án thuốc giả ở phía nam, nhưng cụ thể đánh dấu xưởng chế dược nhà ai anh cũng không hề rõ ràng chút nào. Chờ khi anh tới nơi này rồi hội hợp với cảnh sát mới ý thức được vụ án trong tay anh hiện tại cực kì có khả năng là cùng nguồn gốc với vụ án mà Chương Dạng đang theo.
Một binh lính dưới trướng của Quý Hành Tung mất tích.
Đây cũng không phải là việc nhỏ.
Nếu như là đào ngũ thì nhất định bên bộ đội phải tìm được anh ta rồi mang về chịu xử phạt. Nhung ma hien gio can cu tin tinh bao ma bên trong quân đội nắm giữ được, người binh lính này tên Hồ Đại Vi, vào tháng trước sau khi xin nghỉ để về quê xử lý chuyện tang sự của người mẹ già trong nhà thì không có trực tiếp về lại quân doanh mà là đi tới thẳng thôn Võ Gia, sau đó người này mất tích luôn.
Bởi vì gần đây mới hết kì nghỉ, đoàn trưởng của Hồ Đại Vi ý thức được mọi chuyện không được thích hợp cho lắm cho nên đăng báo tầng trên.
Sau khi Quý Hành Tung và cảnh sát thành phố hội hợp rồi hàn huyên nói hết những gì anh suy đoán trước đó với người của tổ chuyên án, trong đầu anh hiện lên một cái phỏng đoán có chút vớ vẩn.
Căn cứ vào những gì cảnh sát điều tra, xưởng chế thuốc của thôn Võ Gia đã tồn tại trong khoảng thời gian hai ba năm nay. Nhưng trong khoảng thời gian này thế mà không để lộ một chút tin tức nào cả. Chẳng lẽ chỉ có một vụ án ngẫu nhiên tử vong do uống thuốc của Lôi Tử mà không có bất kỳ thương vong gì khác sao?
Hay là nói, chuyện này cũng có người khác cử báo nhưng cuối cùng vẫn bị người nào đó không biết tên đè xuống? Lúc trước Hồ Đại Vi có cử báo thôn Võ Gia hay không? Hoặc là nói sau khi Hồ Đại Vi phát hiện chính mình báo án không có hiệu quả xong lúc này mới một thân một mình tìm tới thôn Võ Gia để đòi lại công đạo? Vậy có phải hiện giờ người này đã lành ít dữ nhiều hay không?
Các loại manh mối ùn ùn kéo đến trong đầu Quý Hành Tung, nhưng mà bất luận phỏng đoán gì vào giờ phút này đều không có làm anh căng thẳng như cái tin tức "Chương Dạng đã vào trong thôn Võ Gia".
Quý Hành Tung duỗi tay chống lên cái bàn làm việc màu đỏ rực kia, đôi tay to lớn kia không nhịn được nắm chặt lại thành quyền, gân xanh trên mu bàn tay gồ lên rõ ràng.
ANh biết ngay mài Biết ngay lời bảo đảm lúc trước của Chương Dạng với anh chỉ là đánh rắm!
Cơ hội ngay nháy mắt này Quý Hành Tung cũng đã nghĩ đủ mười mấy loại biện pháp dạy dỗ lại Chương Dạng sau khi bọn họ trở về rồi, nhưng dù vậy, cảm xúc chi phối anh hết thảy vẫn là sự lo lắng.
Cách đó không xa Chương Dạng đang ở trong khu nhà to nhất thôn Võ Gia, giờ phút này đang gặp mặt với người nhà họ Võ, thình lình bỗng dưng che miệng mũi lại sau đó khẽ hắt xì mấy cái.
Chương Dạng xoa xoa mũi, trời mùa hè nóng nực thế này hẳn là cô không tới mức sẽ mắc cảm mạo đâu nhỉ?
Ba Võ thấy thế thì chủ động hỏi: "Vương tiểu thư không có việc gì chứ?"
Chương Dạng lắc lắc đầu: "Không có gì, chỉ là có chút ngứa mũi thôi, có thể chuyến này tôi rời đi lâu quá cho nên người trong nhà cứ nhắc mãi đi."
Lời này nghe như thể cô chỉ thuận miệng nói thế thôi, nhưng mà trong lòng Chương Dạng cũng nghĩ chắc là Chương sư trưởng và Chương Năm cũng đang nhớ mình, rốt cuộc cô rời khỏi thủ đô quá vội vàng nên không có kịp chạy về chào hỏi ba và em trai. Mà giờ Chương Dạng có nghĩ như thế nào cô cũng đều sẽ không đoán được rằng lúc này Quý Hành Tung cũng đang tính toán xem trở về nên dạy dỗ mình như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận