Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 232: Chào Anh, Quý Tiên Sinh

Chương 232: Chào Anh, Quý Tiên SinhChương 232: Chào Anh, Quý Tiên Sinh
Khi Giản Thanh Tùng đối diện với ánh mắt của Quý Hành Tung bỗng dưng cảm nhận được uy áp từ người đàn ông đối diện phát ra. Uy áp độc hữu trên người người quân nhân kiên nghị bất khuất, trong lòng anh ta có chút kinh ngạc nhưng trên mặt vẫn không tỏ vẻ gì cả, còn chủ động duỗi tay ra'Chao anh, Quý tiên sinh."
Quý Hành Tung cũng duỗi tay raChào anh, tôi từng nghe vợ mình nói về cuộc sống của mọi người khi còn học đại học, cảm ơn đoạn thời gian kia anh đã chăm sóc giúp đỡ cho cô ấy."
Nếu như trước đó Giản Thanh Tùng chỉ hoài nghỉ người đàn ông này cố ý phóng uy áp ra thì hiện giờ, ngay tại thời khắc này, khi anh ta nghe thấy những lời mà Quý Hành Tung nói, trong lòng anh ta cũng đã xác định được, Quý Hành Tung chính là đang cố ý. Người đàn ông đứng đối diện này biết chút tâm tư trong lòng của mình đối với Chương Dạng.
Giản Thanh Tùng không biết giờ phút này trong lòng mình có cảm thụ gì, vô cùng phức tap. "Đó đều là điều nên làm." Giản Thanh Tùng mở miệng nói chuyện, dừng một chút sau đó nói: "Dau là bạn học với nhau, tha hương ở nơi đất khách quê người còn đều là người Trung Quốc." Cho nên quan tâm lẫn nhau hẳn là điều nên làm.
Quý Hành Tung bĩnh tĩnh thu tay lại, khe gật đầu sau đó nói tạm biệt với Giản Thanh Tùng.
Sự giao phong ngắn ngủi giữa hai người đàn ông nhanh chóng kết thúc, bất luận là Quý Hành Tung hay là Giản Thanh Tùng đều là người tự hiểu rõ trong lòng, dăm ba câu thôi, không cần phải thử quá nhiều, mọi người trở lại vị trí bình thường nhất cũng hợp quy củ nhất của mình.
Đêm nay Quý Hành Tung đúng thật là muốn tới xem xem người đàn ông trong điện thoại có ý tứ đối với cô vợ nhà mình rốt cuộc có dáng vẻ như thế nào, nhưng anh không thể không thừa nhận có trong nháy mắt anh nhận ra sự uy hiếp.
Ở trên đường trở về, tâm tình Chương Dạng vô cùng tốt, thậm chí còn hừ một bài hát.
Quý Hành Tung lái xe nhưng dư quang vẫn dừng lại trên mặt cô, còn có bó hoa bách hợp mà anh cảm thấy vô cùng chướng mắt kia.
"VUi lắm à?" Thoạt nhìn cái bóng ma mà buổi sáng Võ Gia An mang tới đã biến mất hoàn toàn rồi.
Chương Dạng gật đầu: "Vui chứ. đây là lần đầu tiên từ khi em về nước tới nay gặp được bạn học cũ đó. Thật ra đã nhiều năm lắm rồi em không có gặp mặt Giản Thanh Tùng rồi, cậu ấy nói đúng ra cũng không phải học sinh trong trường chúng em mà là học sinh bên Anh qua trao đổi. Không nghĩ tới hiện giờ còn có thể gặp lại nhau ở trong nước, rất có ý tứ."
Quý Hành Tung không có nói nữa, thật ra trong mắt anh, Chương Dạng và người đàn ông tên Giản Thanh Tùng kia có rất nhiều đề tài chung để nói chuyện, thậm chí còn nhiều đề tài để nói chuyện hơn cả anh và Chương Dạng.
Chỉ cần nghĩ như vậy thì Quý Hành Tung cảm thấy tâm tình của mình cũng không có đẹp de như vậy.
Chính mình và vợ còn chẳng có nhiều đề tài để nói chuyện như vậy nhưng tên tiểu bạch kiểm bên ngoài lại có nhiều đề tài nói chuyện như vậy. Cho dù đã biết trong lòng Chương Dạng không có tên tiểu bạch kiểm kia nhưng trong lòng Quý Hành Tung vẫn vô cùng khó chịu.
Nếu không có mối hôn sự thế hệ trước định ra, Quý Hành Tung bỗng nhiên có chút không xác định được chính mình có cùng đi chung một con đường với Chương Dạng được hay không?
Anh mím môi, có chút trâm mặc.
Mà khi sự im lặng bao trùm tất cả, Chương Dạng cuối cùng ý thức được bầu không khí không đúng lắm. Nhưng mà cô vẫn còn có chút mờ mịt, quay đầu lại nhìn người đàn ông đang giữ vẻ mặt nghiêm túc lái xe: "Làm sao vậy? Hình như anh có vẻ không được vui lắm?"
Quý Hành Tung hít sâu một hơi, anh biết cảm xúc hiện tại của mình bỗng dưng tới một cách không thể hiểu được, anh cũng không thích để cảm xúc không tốt của chính mình làm ảnh hưởng tới người trong nhà chút nào.
"Ừm, khả năng là có chút."
"A? Làm sao vậy?" Chương Dạng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận