Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 237: Phải Tìm Bạn Gái

Chương 237: Phải Tìm Bạn GáiChương 237: Phải Tìm Bạn Gái
Chương Dạng hợp tình hợp lý trả lời anh: "Lúc trước không biết Quý Hành Tung muốn đi, hiện tại anh ấy muốn thi đấu, nhất định chị phải tới rồi."
Chương Năm: "?”
Rất tốt, vậy mà em trai ruột thi đấu thì không can tới, làm người thật sự đừng có tiêu chuẩn kép.
Chương Năm còn chưa kịp phàn nàn Chương Dạng quá mức "Nặng bên này nhẹ bên kia", liền cảm giác được vị trí cạnh mình lún xuống, Chương Dạng không khách khí ngồi cạnh anh, nhân tiện lấy quả đào đã gọt sẵn trên tay anh,Rắc" một tiếng cắn một miếng đào giòn mọng nước,Hơn nữa, người ta đi xem bóng rổ là đi xem đối tượng của mình. Nếu em muốn có người tới xem em thi đấy thì trước hết phải đi tìm đối tượng đi nha!"
Chương Dạng rất chân thành kiến nghị.
Chương năm: '...'
Đúng là anh không nên nói chuyện với Chương Dạng.
"A, đúng rồi, hai người cùng một đội sao?" Chương Dạng cắn miếng đào, hàm hồ hỏi. Chương năm nhìn chằm chằm cô, nhìn hai má cô nhích tới nhích lui như con sóc con, theo sau cười nhạo một tiếng,'Chị đúng là hỏi đúng trọng điểm."
Lần này không phải thi đấu của lính công nghệ và lính bình thường, hoàn toàn dùng hình thức bốc thăm để chia đội.
Thật là có duyên phận, rõ ràng có rất nhiều đội, cũng có rất nhiều trận thi đấu, nhưng chương năm lại xui xẻo như vậy, cùng Quý hành tung ở một tổ.
Chuyện này thật sự làm anh cảm thấy khó chịu, còn không thể đổi ý, chỉ có thể bóp mũi phối hợp với Quý Hành Tung.
Quỷ mới biết những năm gần đây anh đã thi đấu qua không ít trận với Quý Hành Tung. Nhưng mỗi một trận đều là anh đứng phía đối lập với quý hành tung. Anh biết cách đánh bại quý hành tung như thế nào nhưng cũng lại không biết đánh phối hợp với người này như thế nào.
Chương Dạng không hiểu, có chút ngơ ngác nhìn chương năm.
Chương năm tiện tay rút một tờ giấy, cho cô lau khóe miệng, sau đó vò thành một cục, ném vào thùng rác, thở dài một hơi,'Chính là, em cùng quý hành tung là cùng đội." Chương Dạng tiện tay ném hột dao vào thùng rác Chương Năm đưa qua, rất nghiêm túc mà lo lắng nói: "Hả, các cậu sẽ không thua chứ?"
Lời này vừa nói ra, Chương Năm cùng Quý hành tung đều ngẩng đầu nhìn cô.
Ánh mắt kia, mang theo sự trách móc nặng nề rõ ràng.
Chương Dạng vô tội nhìn lại "Các anh nhìn qua rất không có sự ăn ý, chơi bóng này phải có sự ăn ý cùng phối hợp đúng không? Hai điểm này, chẳng lẽ các anh có?"
Nói đến đây, đến phiên Chương Năm cùng Quý Hành Tung hết chỗ nói nổi.
Nghe thì hình như đúng là có chuyện như vậy.
Nhưng mặc kệ có ăn ý hay không, thi đấu vẫn đúng giờ bắt đầu.
Ngày 24 nắng gắt cuối thu mới bắt đầu, tuy nói sớm muộn có mát mẻ hơn không ít nhưng vào ban ngày, vẫn nóng bức như cũ.
Chương Dạng muốn di cổ vũ quý hành tung cố lên, nhưng sau khi đứng dưới ánh nắng mặt trời gần mười phút, đỉnh đầu đã bị phơi nóng rát, cô cam chiếc quạt mang từ nhà đi quạt quạt liên hồi, ngồi dưới bóng râm tránh nắng. Trên sân bóng, một đám thanh niên nhễ nhại mồ hôi.
Chương Dạng tùy ý nhìn chung quanh, phát hiện người hôm nay tới xem thi đấu bóng rổ rất nhiều.
Khi ánh mắt cô đang chu du khắp nơi, bỗng nhiên bả vai được người khác vỗ võ.
"Chương Dạng? Cô cũng tới sao?" Một âm thanh bén nhọn vang phía sau lưng Chương Dạng.
Chương Dạng quay đầu lại, phát hiện là Chu Cẩn.
"Năm mới!" Cô hơi hơi mỉm cười, sau đó hào phóng mà đem hộp trái cây trong tay đưa cho tay cô gái ngồi bên cạnh cô vừa ngồi xuống/Ăn đi, trái cây chương năm gọt."
Khuôn mặt Chu Cẩn lộ vẻ ngạc nhiên, sau đó điên cuồng xua tay cự tuyệt,'Không cần, nếu là quý hành tung gọt trái cây em có thể ăn, nhưng nếu chương năm gọt trái cây cho chị, em sợ kẻ điên này lát nữa tới tìm em tính sổ, bắt em phải nhổ ra."
Nói xong lời này, Chu Cẩn còn ngẩng đầu nhìn về phía thoáng về người nào đó ở sân bóng rổ, sau đó chu chu môi,'Chị xem, em trai chị đang nhìn về phía này, từ trong mắt cậu ta em thấy sự cảnh cáo." Chương Dạng: ”..." Làm sao dọa người đến vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận