Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 241: Cô Làm Cái Gì Vậy?

Chương 241: Cô Làm Cái Gì Vậy?Chương 241: Cô Làm Cái Gì Vậy?
Dư Thục Hoa cũng không quen biết Chương Dạng, dù sao hiện giờ cũng là giờ nghỉ ngơi giữa hiệp, cô ta thấy được bên người Quý Hành Tung không có cô gái nào khác nên càng thêm chủ động mà đi tới phía trước, đưa ly nước trong tay cho người đàn ông đang lau mồ hôi kia.
Mà khi đi tới gân Quý Hành Tung, Dư Thục Hoa đã ngửi thấy được hương vị hỗn hợp của mồ hôi và ánh mặt trời trên người anh, nếu như lại cẩn thận ngửi nữa còn có thể ngửi được một hương gỗ vô cùng dễ ngửi.
"Quý Hành Tung, cho anh này." Dư Thục Hoa thoải mái hào phóng mà tặng nước cho Quý Hành Tung, cười nói: "ANh chơi bóng giỏi quá đi"
Đàn ông ấy mà, ai cũng thích nghe mấy lời nói sùng bái của phụ nữ. Dư Thục Hoa nghĩ, hẳn là Quý Hành Tung cũng không ngoại lệ.
Chính là hiện giờ thoạt nhìn qua Quý Hành Tung cũng không có ý định tiếp nhận ly nước trong tay cô ta, chỉ nhanh chóng nghiêng đầu nhìn về phương hướng Chương Năm một cái.
Dư Thục Hoa cũng theo ánh mắt của Quý Hành Tung nhìn về phía đó, thật ra vừa rồi cô ta cũng đã phát hiện Chương Dạng. Chỉ là cô ta không hề quen biết Chương Dạng, mà nhận thấy người đó ngồi ở bên người Chu Cẩn nên tức khắc cô ta không hề có hứng thú tới làm quen.
Trước đó Dư Thục Hoa và Chu Cẩn có gây sự rồi kết thúc trong không vui, nếu quan hệ tốt với Chu cẩn vậy khẳng định đó không phải là bạn của cô ta.
Hiện giờ thấy Quý Hành Tung nhìn qua phía bên đó cô ta cũng mới phát hiện người đứng trước mặt Chương Năm thế mà lại là cô gái trẻ tuổi ngồi chung một chỗ với Chu Cẩn ban nãy. Người kia hiện giờ đang cầm chiếc khăn lông thật cẩn thận mà lau mồ hôi cho Chương Năm, Dư Thục Hoa cười nói: "Không nghĩ ra được, hóa ra Chương Năm cũng đã có bạn gái rồi."
Cô ta vừa mới thốt ra lời này tức khắc cảm nhận được ánh mắt của Quý Hành Tung dừng lại ở trên mặt mình.
Trong lòng Dư Thục Hoa vô cùng vui vẻ, còn tưởng rằng đây là Quý Hành Tung đang ám chỉ, nhưng không được hoàn mỹ lắm là hôm nay cô ta tới đây vội vàng nên chưa kịp chuẩn bị khăn lông giống như Chương Dạng, vì thế, Dư Thục Hoa trực tiếp duỗi tay, muốn dùng tay lau mồ hôi cho Quý Hành Tung.
Tay cô ta mới dơ ra giữa không trung đã bị người ta chặn đứng.
Mà Quý Hành Tung cũng bất động thanh sắc trực tiếp lui về sau một bước.
Dư Thục Hoa còn chưa kịp hồi phục lại tinh thần từ sự từ chối vô cùng rõ ràng của Quý Hành Tung đã bị Chương Năm đang nắm chặt lấy cổ tay của mình làm cho ngây ngẩn cả người.
Thanh niên đã đứng ở ngay trước mặt cô ta, sắc mặt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào cô ta.
"A, Chương Năm, anh làm tôi đau quá." Dư Thục Hoa đau tới hô lên.
Nhưng mà hiện giờ người đàn ông trẻ tuổi nghe thấy tiếng kêu của cô ta cũng vẫn không chịu buông cánh tay của cô ta ra, duỗi tay còn bóp tàn ác hơn, nhìn gương mặt kia của cô ta biến sắc.
"Cô làm cái gì vậy?" CHương Năm ngước đôi mắt lên hỏi.
Dư Thục Hoa nghe thấy lời anh nói, chỉ cảm thấy không thể hiểu nổi được. Đương nhiên cô ta sẽ không cảm thấy người đàn ông có tận 800 cái tâm nhãn như Chương Năm thích cô ta nên mới làm vậy, thấy cô ta chuẩn bị lau mồ hoi cho Quy Hanh Tung ma ghen tuong xong tới, cho nên lại càng không thể hiểu ra sao được.
"Anh có ý tứ gì??" Chẳng lẽ không phải do Chương Năm đột nhiên không thể hiểu được xông tới nắm lấy tay chính mình khiến cô ta đau sao? Anh còn hỏi ngược lại cô ta làm cái gì? Dư Thục Hoa không hiểu được.
Chương Năm liếc mắt nhìn cô ta một cái, lại nhìn vừa rồi Quý Hành Tung trực tiếp lui về phía sau như là mím môi một chút sau đó mới lên tiếng trả lời: "Không có ý gì cả, chính là thấy cái tay này của cô đưa tới trên mặt anh rể tôi làm trong lòng tôi không thoải mái."
Bạn cần đăng nhập để bình luận