Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 247: Đánh Don Phủ Đâu

Chương 247: Đánh Don Phủ ĐâuChương 247: Đánh Don Phủ Đâu
Cô đang ám chỉ chuyện đưa nước cho Quý Hành Tung.
Thời điểm mà Chương Dạng nói lời này còn nhìn thoáng qua phía sân bóng rổ.
Đợt nghỉ ngơi giữa hiệp kết thúc, nửa trận sau đã bắt đầu rồi. Vừa rồi khi cô tới đây, Quý Hành Tung còn muốn ngăn cản cô lại sợ cô có hại. Vừa rồi lúc mà Chu Cẩn nói ra những lời này Quý Hành Tung cũng có nghe thấy.
Nhưng mà Chương Dạng đẩy ra cánh tay đang ngăn đón chính mình của Quý Hành Tung,'Em có thể xử lý tốt được." Cô nói.
Chương Dạng thu hồi ánh mắt lại, lại lần nữa đặt lực chú ý của mình lên trên người Dư Thục Hoa, cười nhạt nhìn cô ta, muốn cô ta cho chính mình một cái lí do.
Bởi vì giọng nói vừa rồi của Chương Năm, nên những người xung quanh vốn là tới để xem thi đấu lúc này không ít người quay đầu nhìn Chương Dạng.
Trước đó mọi người chỉ cảm thấy cô gái trẻ tuổi này có bề ngoài xinh đẹp, trong quân đội giống như cái miếu hòa thượng, cơ hồ chỉ toàn là đàn ông, lúc này thình lình có một gương mặt mới xuất hiện, hơn nữa thoat nhìn vẫn là cô gái vô cùng xinh đẹp nên ai không muốn nhìn nhiều vài cái.
Sau lại biết đây là vợ của Quý Hành Tung, cả đám lại càng tò mò hơn.
Mà nháy mắt khi Dư Thục Hoa nghe thấy lời này của Chương Dạng giữa mày hiện lên chút hoảng loạn.
Cô ta phỏng đoán khả năng Chương Dạng sẽ không vui mừng nhưng mà lại không nghĩ tới Chương Dạng sẽ trực tiếp chạy tới chất vấn chính mình như vậy.
Ngay sau đó biểu tình Dư Thục Hoa bỗng dưng chuyển thành lã chã trực khóc, cô vô cùng đáng thương mà nhìn Chương Dạng, cô ta tỏ vẻ vô cùng đáng thương mà nhìn Chương Dạng: "Tôi chỉ nghĩ là do phó doanh trưởng không có người đi đưa nước, mọi người đều là chiến hữu với nhau cho nên tôi mới đi giúp đỡ, này, có cái gì không thể hay sao? Tôi không có bất kỳ ý tưởng nào khác, đồng chí Chương, cô có thể tin tưởng tôi chứ?"
Dư Thục Hoa nhìn Chương Dạng, lấy lui làm tiến.
Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, cô ta đã biểu lộ ra chính mình không có hứng thú gì với Quý Hành Tung cả, nếu như Chương Dạng không muốn rơi vào cái tiếng xấu là khắc nghiệt chua ngoa hay ghen ghét, hiện giờ biện pháp tốt nhất đó là cách xa cô ta ra một chút, không cần phải kiếm chuyện.
Nhưng bàn tính của Dư Thục Hoa đã thất bại.
Chương Dạng không phải là người xem mặt mũi thanh danh còn quan trọng hơn cả tâm tình của chính mình, chuyện mà cô muốn làm mặc kệ kết quả là cái dạng gì cô cũng đều phải đi làm. Người mà cô muốn trở thành cũng sẽ kiên định bất di bất dịch mà hướng về phương hướng giả thiết mà mình muốn để đi tới, sẽ không có nửa phần do dự.
Như là bây giờ, cô đã hạ quyết tâm muốn cho Dư Thục Hoa phải xin lỗi sẽ không bởi vì dăm ba câu của đối phương mà gián đoạn.
"Không tin." Chương Dạng cười nhạt nói, cô nhìn DTD bởi vì nghe thấy đáp án lúc này của chính mình mà mở to hai mắt nhìn, dường như tâm tình tốt lên hơn một chút, nụ cười trên mặt tại thời điểm này trở nên chân thành tha thiết hơn không ít: "Ở đây có nhiều người chơi bóng rổ như vậy, có nhiều người không có người đưa nước cho như vậy nhưng cô cố tình lựa chọn Quý Hành Tung đã kết hôn rồi, cô nói cô không có một chút ý đồ gì với anh ấy, tôi có thể tin tưởng được cô sao?"
Chương Dạng nói thong thả dung dung, đồng thời quan sát sự biến hóa trên vẻ mặt của người này.
"Tôi thật sự... Thật sự không có..." Dư Thục Hoa cắn môi dưới, trong ánh mắt đã có chút ngấn nước: "Cô đừng có không tin tôi, những gì tôi nói đều là sự thật đó."
"Cô rất thích vừa nói chuyện vừa khóc hay sao?" Ánh mắt Chương Dạng lộ ra chút khó hiểu: "Cô cảm thấy cô chỉ cần khóc là có đạo lý hơn tôi? Còn làm cho những người xung quanh đều cho rằng cô bắt nạt cô sao?"
Biện pháp mà Chương Dạng dùng để đối đãi với Dư Thục Hoa chính là trực tiếp nói trước những việc mà người này chuẩn bị làm ra. Đến nỗi hiện giờ Dư Thục Hoa đang hỏi chính mình có phải là đang hoài nghỉ cô ta hay không cô cũng lười chẳng buồn trả lời.
Đánh đòn phủ đầu thì cô cũng biết mài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận