Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 255: Hoạt Động Met Mỏi

Chương 255: Hoạt Động Met MỏiChương 255: Hoạt Động Met Mỏi
Quý Hành Tung dường như rất vừa lòng trước phản ứng của cô, ý cười trên khóe môi chưa bao giờ tan.
Đồ đạc trong thư phòng, là do một tay Quý Hành Tung phụ trách.
Một bộ giá sách và bàn làm việc bằng gỗ gụ, mộc mạc giản dị.
Đồng thời, cái bàn này còn có một đặc điểm rất lớn.
Khi Chương Dạng bị Quý Hành Tung ôm ngồi lên bàn sách, cái cảm giác lạnh lạnh cứng cứng làm cô run rẩy.
Quý Hành Tung đem phản ứng của cô vào trong đáy mắt, phát ra nụ cười sung sướng từ sâu cổ họng.
"Đợi chút nữa sẽ ấm." Quý Hành Tung chui đầu vào cổ Chương Dạng, thấp giọng nói.
Cửa thư phòng bị đóng lại, gió thu bên ngoài thổi không vào, mang theo vẻ lạnh lẽo hiu quạnh, đều bị ngăn cách ở bên ngoài.
Những quyển sách trên bàn đều bị bàn tay không kiên nhẫn quý hành tung đẩy ra một bên, chiếc váy không ngừng bị đẩy lên. Anh không lừa cô, nhiệt độ trong phòng không ngừng tăng lên, những hạt nhỏ xuất hiện trên đầu vai Chương Dạng dần dần biến mất. Ngay cả đầu vai vốn tuyết trắng cũng dần chuyển thành màu hồng phấn đáng yêu.
Có tiếng nước nhỏ quanh quẩn, Chương Dạng không nhịn được bật khóc.
Xong việc, quý hành tung đứng dậy, sơ mi trên người anh đã nhăn nhúm, ngực cũng có vài vết đỏ mới. Nhưng đối với người đang nằm ngửa trên bàn sách mà nói bộ dáng này của anh cũng được coi là tốt.
Mờ ám lại hỗn độn.
Sau khi thoả mãn tinh thần tăng lên mười phần, mà hiện tại cũng chỉ nhìn lướt qua người trên bàn, hưng phấn nhiệt huyết trong cơ thể lại bắt đầu sôi trào.
Chương Dạng thút tha thút thít, không nhịn được ôm đầu vai quý hành tung, xin tha bên tai anh, làm dưới mặt gỗ thật sự không thoải mái, cuối cùng rốt cuộc quý hành tung cũng gật đầu.
Chương Dạng còn cho rằng đối phương rốt cuộc cũng có chút lương tâm, biết đau lòng cho mình, lại không nghĩ rằng sau khi quý hành tung ôm cô từ trên bàn lên liền không buông tay nữa. "Không đau." Quý hành tung lẩm bẩm bên tai Chương Dạng, anh có chút đau lòng duỗi tay xoa xoa xương bướm sau lưng Chương Dạng. Đối phương quá gầy, cũng khó trách nằm trên bàn cũng kêu đau.
Khi nói chuyện, Quý Hành Tung không ngừng động tác, còn duỗi tay nhẹ nhàng xoa xoa chỗ đỏ đỏ sau lưng cô.
Đây là hành động nhẹ nhàng duy nhất của anh trong hôm nay.
Chương Dạng cắn đầu vai cơ bắp anh khóc thành tiếng, chỉ cảm thấy càng mệt mỏi.
Bây giờ là mùa thu, ngày bắt đầu ngắn lại và đêm dài hơn. Sắc trời cũng sớm đã tối sầm, Chương Dạng nhìn bầu trời tối tăm bên ngoài cửa sổ, lúc này mới sờ sờ cái bụng, cảm thấy thật sự rất đói.
Sau khi cô được Quý Hành Tung rửa sạch cơ thể một lần rồi bế lên giường ngủ. Mà Quý Hành Tung bây giờ đã không còn trên giường nữa, ngoài phòng bếp truyền đến hương thơm xuyên qua khe cửa. .
Chương Dạng đứng dậy, không khỏi "Hít" một tiếng, sau đó lại không có tiên đồ mà ngã xuống.
Từ buổi chiều đến chạng vạng, nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn lắm, cô với Quý Hành Tung không ra khỏi thư phòng. Hoặc là nói, Quý Hành Tung không muốn ra khỏi thư phòng.
Không ở trên bàn sách thì Quý Hành Tung cũng ôm cô đi đi lại lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận