Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 259: Ghen

Chuong 259: GhenChuong 259: Ghen
Qúy Hành Tung vì thoát khỏi nhóm đồng đội xung quanh mình, cho nên lúc này mới đi ra muộn một chút. Một đám người không biết từ đâu mà biết được hôm nay Chương Dạng muốn đến trường học, ai cũng nói phải đi theo Qúy Hành Tung ăn cơm cùng nhau. Đối với chuyện ngày đó ở trên sân bóng rổ, phỏng chừng trong quân đội không ai không biết thiếu tá đại nhân trẻ tuổi nhất này vô cùng coi trọng vô vợ nhỏ trong nhà, căn bản không phải là không thích giống như mấy tin đồn mà lưu truyền trước đó. Cho nên hiện tại , nhóm người này y vào quan hệ quen biết với anh, nói cái gì mà tất cả đều muốn đi theo đến đây. .
Qúy Hành Tung đương nhiên không cho phép, buổi trưa anh và Chương Dạng khó lắm mới có thời gian gặp nhau, làm sao có thể mang theo một chuỗi bóng đèn được?
Nhưng điều mà Qúy Hành Tung không ngờ tới chính là chính mình không mang theo với một chuỗi bóng đèn đến đây, kết quả anh còn chưa có đi đến bên cạnh Chương Dạng, mà đã bị một thiếu niên xa lạ không quen biết nhanh chân đi tới trước.
Nhìn sinh viên không quen biết đi tới trước mặt Chương Dạng, hỏi cô có thể hay không đi ăn cơm cùng nhau, Qúy Hành Tung đi tới.
Có hơi gấp.
Khi gặp mặt thoáng qua với thiếu niên không hề quen biết kia, Quý Hành Tung phát hiện ra đối phương cực kì cao. Trong tay còn đang truyền quả bóng rổ, thoạt nhìn như là một chàng trai trẻ thích vận động.
Tuy rằng biết rõ ngay lúc này chính mình ghen với một học sinh quả thực có chút không thể tưởng tượng được. Nhưng mà Quý Hành Tung vẫn không nhịn được nhíu mày, trong nháy mắt anh bỗng dưng muốn đem Chương Dạng giấu đi, không cho bất kỳ ai thấy cả.
Thế cho nên ngay khi anh đi tới trước mặt Chương Dạng đã kêu nhũ danh của Chương Dạng.
"Hạ Hạ." Quý Hành Tung hỏi: "Đã chờ lâu rồi đúng không?"
Vừa rồi đương nhiên là anh có nghe thấy lý do mà Chương Dạng dùng để từ chối thanh niên kia, anh cũng cố ý không hạ thấp giọng xuống, Quý Hành Tung tin tưởng rằng lời này khẳng định có thể lọt vào được lỗ tai thanh niên mới xoay lưng rời đi khỏi chỗ bọn họ vẫn ở cách đó không xa. Quả nhiên ngay sau khi Quý Hành Tung nói ra lời này xong, sinh viên trẻ tuổi kia vốn dĩ đang đi vê hướng bạn mình thì lúc này lại quay đầu lại, nhìn về phía anh và Chương Dạng.
Mà khi ánh mắt hai người chạm nhau, như là cảm thấy có chút ngoài ý muốn, ánh mắt mang theo sự khiếp sợ.
"Lữ Trình! Đi thôi!" Đằng trước có người gọi tên của cậu ta, Lữ Trình đành phải thu hồi tâm mắt, nhưng trong đầu vẫn cứ hiện lên cái dáng vẻ cô gái trẻ tuổi không biết tên họ kia bám lấy cánh tay người đàn ông mặc quân trang cười khanh khách.
Lữ Trình đi trở về bên cạnh bạn bè của mình, đã bị một đám bạn tốt khoác tay lên vai.
"Được rồi, đừng có nhìn nữa, người ta không phải là mang danh hoa đã có chủ hay sao?" Có người bạn tốt khuyên giải, an ủi như vậy,
Một người khác thì vẫn còn giữ quan điểm bất đồng như thế này: "Mang danh hoa đã có chủ gì chứ? Cậu xem một nữ sinh viên và một người đàn ông tham gia quân ngũ có gì để nói chuyện đâu? Tôi thấy sớm hay muộn gì cũng chia tay thôi, hiện giờ thật ra có thể chạy qua hỏi một chút xem là học hệ nào, chờ tới lúc người ta chia tay thì cậu chen chân vào thôi. Nghe nói trong quân đội có yêu câu nghiêm ngặt lắm, nói không chừng một tháng mới được gặp mặt có một hai lần như vậy, yêu đương chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều ai có thể chịu được?"
"Nhưng mà, cô gái vừa rồi kia có vẻ ngoài thật sự xinh đẹp quá."
Lữ Trình cạn lời: "Được rồi đó mấy cậu, nhìn qua quan hệ của người ta cũng khá tốt, còn nói cái gì chia tay? Chậc, phỏng chừng người ta cũng chẳng có ý tứ kia với tôi." Cậu ta vừa nói lời này vừa không nhịn được trộm quay đầu nhìn lướt qua.
Cũng là một cái liếc mắt này, Lữ Trình thình linh đối diện với tầm mắt của Quý Hành Tung đang đi bên cạnh Chương Dạng.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận