Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 276: Ngot Ngao

Chuong 276: Ngot NgaoChuong 276: Ngot Ngao
Chương Dạng làm ra động tác này cũng không thể ngờ rằng khí thế của cô cũng bởi vậy mà mất đi vài phần. Dáng vẻ này của cô, ở trong mắt Quý Hành Tung lại đáng yêu muốn chất.
Người đàn ông được thoả mãn tạm thời buông tha cho hồ ly nhỏ, tâm trang sung sướng ra khỏi nhà đi chợ.
Chương Dạng vốn chỉ định giận dỗi Quý Hành Tung, kết quả vừa nhắm mắt lại, lại ngủ thiếp đi thật.
Chờ lúc cô lại tỉnh lại, lê ngâm đường phèn cũng đã hấp xong, Quý Hành Tung chỉ chờ cô rời giường.
Nước đường là đồ Chương Dạng, lần này cho dù không cần Quý Hành Tung bưng chén bón, cô cũng có thể tự mình uống ngon miệng. Dáng vẻ lúc ấy quá mức ngoan ngoãn.
"Có phải tuần sau anh phải quay về doanh trại rồi không?" Chương Dạng hỏi.
Quý Hành Tung nhìn cô một cái, trong ánh mắt mang theo vài phần cảnh cáo, ý bảo cô ít nói thôi.
"Ừ, sau khi quân huấn kết thúc là phải quay vê." Quý Hành Tung nói.
Biểu tình trên mặt Chương Dạng thoạt nhìn có chút uể oải, trong khoảng thời gian này, giữa trưa cô còn có thể thường thường ra ngoài ăn cơm với Quý Hành Tung. Tuy dường như đều chuyện rất bình thường, nhưng khi hai người cùng nhau làm cũng có thể trở thành hẹn hò, mỗi ngày đều sẽ khiến người ta cảm thấy rất mong chờ.
Nhưng Chương Dạng cũng biết, bằng thân phận Quý Hành Tung thì anh không thể ở vào trạng thái như này trong thời gian dài được, một tháng nhàn nhã này, đã là chuyện vui ngoài ý muốn rồi.
Miệng nhỏ Chương Dạng nhấp nước đường trong chén, không tự chủ được bĩu môi.
Cô cho rằng không ai thấy vẻ mặt của cô, nhưng Quý Hành Tung vẫn nhạy bén cảm nhận được cảm xúc của Chương Dạng thay đổi, đương nhiên cũng kịp thời nhìn thấy vẻ mất mát chợt lóe trên mặt cô.
Đương nhiên Quý Hành Tung cũng muốn ở chung với Chương Dạng nhiều một chút, nhưng bây giờ nhìn thấy vẻ mặt của Chương Dạng, tâm trạng anh bỗng nhiên trở nên rất tốt.
"Không phải anh vẫn còn ở nhà sao?" Quý Hành Tung giơ tay xoa đầu Chương Dạng: "Van có thể nhìn thấy mỗi ngày, cũng không cần phải nhớ anh quá đâu."
Lời này của Quý Hành Tung thành công khiến cho chút cảm xúc mất mát nho nhỏ trong lòng Chương Dạng tự nhiên biến mất không dấu vết.
Từ tuần đầu đến tuần cuối tháng chín, lá cây bắt đầu chuyển sang màu vàng, thời tiết cũng thay đổi dần theo lá cây, trở nên càng ngày càng lạnh, không khí cũng trở nên khô ráo hơn không ít.
Chương Dạng không chịu nổi thời tiết khô ráo phương bắc, buổi tối hàng ngày đều đi ngủ sớm, còn thoa cả kem dưỡng da. Quý Hành Tung ngủ cùng cô ở trong một ổ chăn, cũng không thể tránh bị Chương Dạng nhiễm đến thơm ngào ngạt.
Buổi tối hôm nay, khi ngủ đến nửa đêm, chuông điện thoại trong nhà bỗng nhiên vang lên không ngừng.
Chương Dạng bị đánh thức, cô còn đang được Quý Hành Tung ôm vào trong ngực, vừa mới mở to mắt, đã cảm thấy người đang ôm mình đã xuống giường, còn tri kỷ mà đè góc chăn xuống cho cô, xoa nhẹ lên trán cô, thấp giọng nói: "Ngủ ngon, anh đi nhận điện thoại." Sau khi nói xong, Quý Hành Tung cũng không khoác áo khoác đã đi sang phòng đọc sách bên cạnh.
Chương Dạng cũng không ngủ tiếp, cô rất buồn ngủ, nhưng bây giờ cũng không thể không ép mình tỉnh táo một chút.
Người biết số điện thoại nhà cô cũng không nhiều, đầu là người thân cận nhất bên cạnh cô và Quý Hành Tung. Dường như không có ai sẽ gọi điện thoại vào thời gian này, hơn nửa đêm quấy rày giấc ngủ của người khác, trừ khi thật sự đã xảy ra chuyện gì lớn lắm.
Chương Dạng khoác một chiếc áo len cardigan, sau đó cầm lấy áo khoác Quý Hành Tung rồi cũng đi đến phòng đọc sách bên cạnh.
Vừa đẩy cửa ra, cô đã nhìn thấy Quý Hành Tung cúp điện thoại.
Dưới ánh đèn, Quý Hành Tung cau mày.
Mà vào giây phút vừa ngẩng đầu lên nhìn thấy Chương Dạng, trong nháy mắt sắc mặt Quý Hành Tung trở nên mềm mại, anh vừa đi về phía Chương Dạng vừa nói: "Em dậy làm gì? Bên ngoài lạnh lắm, nhanh trở về đi."
Nói xong, anh bèn đưa Chương Dạng về phòng ngủ. Nhưng Quý Hành Tung lại không lên giường, mà cầm quân trang từ tủ quần áo ra rồi bắt đầu thay quần áo.
"Em nghỉ ngơi trước đi." Quý Hành Tung bớt thời giờ giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận