Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 277: Xảy Ra Chuyện Gì

Chương 277: Xảy Ra Chuyện GìChương 277: Xảy Ra Chuyện Gì
Nửa đêm Chương Dạng bị đánh thức, bây giờ còn có chút ngây ngốc, cô bị Quý Hành Tung đẩy lên trên giường, bây giờ đang ngồi ôm chăn, phản ứng chậm nửa nhịp, hơi chút ngây ngốc nhìn Quý Hành Tung: "A2 Anh đi đâu thế?"
"Bộ đội." Quý Hành Tung nói.
Cụ thể anh không cách nào nói lộ ra quá nhiều với Chương Dạng, trong lúc nói chuyện, anh cũng đã thay quần áo xong.
Lúc quay đầu lại, Quý Hành Tung thấy Chương Dạng đang mong chờ nhìn anh, không có chút nào là muốn ngủ tiếp. Anh không khỏi bước tới mép giường hai bước, vươn tay ấn người vào trong chăn, sờ đầu nhỏ của đối phương: "Ngoan ngoãn ở nhà chờ anh, nếu ngày mai anh không trở về, có lẽ sẽ phải qua mấy ngày nữa mới về nhà. Trong khoảng thời gian anh không ở nhà em phải tự chăm sóc mình thật tốt đó, biết không?”
Lúc này cuối cùng Chương Dạng mới nghe ra ý của Quý Hành Tung, mày cô nhăn lại: “Anh mới là người phải tự chăm sóc mình ấy." Đầu óc Chương Dạng hoàn toàn tỉnh táo lại, nửa đêm gọi điện thoại tới nhà, chắc chắn là tình huống khẩn cấp, cô cũng không thể quấn lấy Quý Hành Tung để cho đối phương nhiều lời với mình vài câu: "Được rồi, anh đi nhanh đi, trên đường lái xe cẩn thận chút."
Chương Dạng thức thời mà không có hỏi Quý Hành Tung rốt cuộc bên kia đã xảy ra chuyện gì.
Quý Hành Tung cúi đầu, hôn lên trán người đang nằm trên giường, rồi mới xoay người, sải bước rời đi.
Sau nửa đêm Chương Dạng không thể nào ngủ nổi, cô nghe thấy tiếng bước chân ra khỏi cửa của Quý Hành Tung, cũng nghe thấy tiếng động cơ, đầu óc cũng trở nên tỉnh táo, rồi lại không ngủ được.
Ngày hôm sau lúc tỉnh dậy, đáy mắt Chương Dạng có dấu vết màu xanh lá nhàn nhạt.
Khó có khi, Chương Dạng tự mình đi chợ mua thức ăn sớm một chút.
Lúc ra khỏi chợ bán thức ăn, Chương Dạng vừa ngáp, lại vừa khắc sâu cảm nhận được cuộc sống khi không có Quý Hành Tung ở bên cạnh khiến cô cảm thấy không quen đến nhường nào.
Rõ ràng cũng không xem như chuyện gì lớn, nhưng loại cảm xúc tụt xuống này cứ mãi bao trùm lấy cô.
Chương Dạng vừa đi tới toà soạn báo vừa hít một hơi thật sâu. Cô nghĩ, có lẽ chỉ có lúc tập trung hết sức vào công việc thì mới có thể rũ bỏ hết những cảm xúc không tốt này.
Tới đơn vị, Chương Dạng xoa huyệt Thái Dương, bởi vì không được ngủ no giác, mà luôn cảm thấy hơi nặng đầu.
Lúc vào đến cửa, Chương Dạng gặp Liễu Viện. Cô ta vẫn bắn ra sức sống bốn phía, hưng phấn chào hỏi với cô.
Thứ hai vẫn có hội nghị thường kỳ, tiến vào trạng thái làm việc, cuối cùng Chương Dạng cũng thoát khỏi tâm trạng suy sụp lúc trước, không tự chủ được vực dậy tinh thần, nghe báo cáo công việc và kế hoạch tuần này của các tổ trưởng.
Sau khi tất cả mọi người nói xong, Chương Dạng lấy sổ ghi chép của mình và liệt kê một số vấn đề xuất hiện trên các tờ báo và tạp chí vào tuần trước, sau đó tập trung vào việc sắp xếp các cuộc phỏng vấn tiếp theo trong ngày quốc khánh. .
Trong ngày Quốc khánh sẽ có không ít hội nghị và hoạt động được tổ chức ở thủ đô, chuyện này cũng dẫn tới tổ B cần một lượng lớn nhân thủ. Chương Dạng đang trưng cầu ý kiến của mọi người, xem có ai bằng lòng chuyển tổ tạm thời không thì bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại trong văn phòng vang lên.
Chương Dạng nhận máy, lúc nghe thấy đối diện nói gì đó thì nhăn mày lại.
Ninh Tu Tư cách Chương Dạng gần nhất, cũng nghe thấy tiếng truyền ra từ microphone, bắt được mấy từ mấu chốt.
Rừng rậm, lửa lớn, cháy vài ngày, bộ đội cứu viện...
Ngay khi Chương Dạng cúp điện thoại, mọi người còn ở trong phòng họp đều cảm thấy căng thẳng. Chương Dạng ra quyết định rất mau, có vẻ sát phạt quả quyết. Cô đọc tên vài người phụ trách tin tức của tổ A, nói thẳng: "Bây giờ trong tay không theo tin tức nào, lập tức thu dọn đồ vật, chuẩn bị đi theo tôi. Phía đông bắc có rừng rậm xuất hiện cháy rừng, đã cháy hai ngày rồi, còn chưa được dập tắt, bây giờ thế lửa càng lúc càng lớn, chúng ta phải đi tiền tuyến nắm giữ một chút tư liệu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận