Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 278: Hỏa Hoạn Cháy Rừng

Chương 278: Hỏa Hoạn Cháy RừngChương 278: Hỏa Hoạn Cháy Rừng
Trước khi Chương Dạng rời đi, chỉ để lại một tờ giấy ở trong nhà. Thật ra cô muốn gọi điện thoại đến đại viện, nhưng nhìn thời gian có lẽ Chương sư trưởng với Chương Năm đều không có ở nhà, cô đơn giản nhờ Liễu Viện giải thích vài câu nếu người trong nhà mình liên hệ với cô.
Cuối cùng người đi theo cô đến Đông Bắc chỉ có Ninh Tu Tư, những thành viên tổ A phụ trách tin tức cả nước trong tay còn nhiều tin tức chưa hoàn thành. Tổ nhiếp ảnh hai người đi, trong đó có một người đã từng hợp tác với Chương Dạng là tiểu dương.
Nhiệm vụ khẩn cấp, Chương Dạng cùng đoàn người đến khu rừng quanh thị trấn càng nhang càng tốt, nhưng đến địa điểm cần đến cũng đã là buổi sáng ngày hôm sau.
Vừa đến nơi, Ninh Tu Tư cũng kinh hô ra tiếng.
"Mẹ! Ngọn lửa này có hơi lớn không?" Ninh Tu Tư vừa nói những lời này, một tay chỉ về khoảng không cách họ không xa. Trường hợp này làm tinh thần mệt mỏi bôn ba một ngày của anh tỉnh táo lên rất nhiều. Lửa rừng lan rộng, một lượng lớn cây cối bị đốt cháy, khói đặc cuồn cuộn dâng từ dưới lên trên giữa không trung, lộ ra vẻ dữ tợn mà nguy hiểm.
Chương Dạng nhìn theo hướng ngón tay của Ninh Tu Tư nên cũng thấy chỗ hoả hoạn kia, cô nhíu nhíu mày,"Thu dọn đồ đạc trước, đợi chút nữa rồi qua."
Huyện thành có người tới đón mấy cô, đối phương là người đàn ông tầm 30 tuổi, đối phương khi nghe thấy những lời này của Chương Dạng, giống như đang trấn an các cô, cười nói: "Không cần quá lo lắng, hiện tại cháy rừng đã được đến khống chế, sẽ không đốt tới huyện thành đâu. Chỉ cần các vị không đi đến trung tâm khu cháy rừng, vậy sẽ không xảy ra vấn đề gì."
Tiểu Dương vỗ vỗ ngực, cảm khái nói: "Nhìn thật sự rất dọa người."
Chương Dạng không nói chuyện, các cô nhất định phải đi tìm chung quanh đống lửa.
Đoàn người trước tiên xếp xếp hành lý, sau đó phân công nhiệm vụ.
"Hoả hoạn lần này có mấy chỗ trung tâm, Ninh Tu Tư cùng tôi tách ra quay chụp phỏng vấn, đến chiều tập hợp tại đây.' Chương Dạng nói, cô vừa nói lời này, một bên đưa cho Ninh Tu Tư cùng một nhân viên tổ nhiếp ảnh khác hai chiếc khăn và mấy chai nước, sau đó nghiêm túc nói: "Tuy chúng ta sẽ không tham dự đến công việc dập lửa của phòng cháy chữa cháy, nhưng cũng đang ở biên giới, vẫn là phải chú ý an toàn."
Mọi người đồng ý, rất nhanh cầm thiết bị tới khu vực mà mình được phân công.
Khu vực phía Đông Bắc được tiếp giáp với vùng thảo nguyên Nội Mông với những đồng cỏ và khu rừng rộng lớn. Ninh Tu Tư chủ động đề xuất mình tới vị trí khá xa, Chương Dạng và tiểu Dương phụ trách trung tâm đám cháy gần thị trấn hơn.
Mới đi đến khu rừng nhập khẩu, hai người Chương Dạng và tiểu dương đưa ra chứng minh công tác mới được cho qua.
Khi Chương Dạng ở nhìn thấy người canh giữ ở cửa, không khỏi sửng sốt hai giây, ánh mắt dừng trên người kia một hồi lâu.
Vừa tiến đến, tiểu Dương không khỏi kinh ngạc cảm thán nói: "Lại còn có nhiều giải phóng quân như vậy, không phải nói hỏa hoạn đã được khống chế sao? Này còn cần giải phóng quân, thoạt nhìn khả năng tình thế vẫn còn có chút nghiêm trọng."
Những người dựng rào chắn ở ngã tư đường vừa rồi là những người mặc quân phục màu xanh lá.
Chương Dạng cũng vì nhìn thấy màu quần áo quen thuộc mà trố mắt, khi ánh mắt cô dừng lại trên người đối phương, chính là nhìn thấy băng đeo trên tay họ, mặt trên thế nhưng thuộc quân khu thủ đô. Lúc ấy trên mặt cô mới hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng không hỏi nhiều, trong lòng cô chỉ có vài suy đoán nho nhỏ.
Bây giờ nghe được tiểu Dương cảm khái, Trong lòng cô lại có chút tram trọng,'Thông tin trước đó báo thế lửa rất lớn, bộ đội phòng cháy khu xung quanh không đủ dùng, bắt đầu điều bộ đội khu khác lại đây cùng hành động."
Tiểu dương "À" một tiếng,'Cũng không biết tổn thất lớn bao nhiêu."
Rừng rậm nổi lửa, cũng không phải đơn giản như thành thị phát sinh hoả hoạn. Rừng rậm đều là cây cối, này cháy này, tổn thất có thể rất lớn.
Chương Dạng không hé răng, hiển nhiên cũng có nỗi lo này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận