Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 322: Cắt Đứt Quan Hệ Này

Chương 322: Cắt Đứt Quan Hệ NàyChương 322: Cắt Đứt Quan Hệ Này
Ở trên đỉnh núi, có nền đất bằng phẳng có thể cắm trại.
Lúc Chương Dạng và Quý Hành Tung đến thành phố nhỏ, mới ra khỏi nhà ga, đã có người tới đón hai người các cô.
Đối phương cũng lái xe Jeep quân dụng đến, chẳng qua biển số không phải của thủ đô thôi.
"Quý Hành Tung!" Vào một giây khi nhìn thấy người bước ra từ cửa ga tàu, đối phương cũng đã phất tay hô to. Trương Lỗi vốn định tiến lên trực tiếp ôm bạn học cũ một cái, kết quả khi ánh mắt thình lình thấy Chương Dạng đứng ở bên người Quý Hành Tung, anh ta lại trở nên thành thật không ít.
Lúc trước khi gửi thư qua lại với Quý Hành Tung, anh ta cũng đã biết vợ của bạn học cũ của mình rất lợi hại, tuổi còn trẻ, đã là trưởng biên tập của toà soạn lớn số một số hai trên cả nước. Bây giờ vừa thấy người thật, khí chất đặc biệt chỉ có trên người đọc sách của Chương Dạng khiến khí tràng của học tra trong chiến đấu, vóc dáng 1 mét 8 mấy, lại nháy mắt thấp đi. Quý Hành Tung đi tới, chủ động giới thiệu hai người với nhau.
Trước khi tới đây, Chương Dạng đã biết bạn đại học của Quý Hành Tung hiện giờ được điều đến thành phố nhỏ ở phương nam, nơi các cô dừng chân đều do người bạn này sắp xếp: "Chào anh, tôi là Chương Dạng, lúc này chúng tôi đây làm phiền anh rồi." Cô mỉm cười nói.
Trương Lỗi là một tên đàn ông thô lỗ bình thường nhất, lúc này nghe thấy giọng nói dịu dàng của Chương Dạng, ngược lại hơi co quắp: "Hay Giữa chúng ta cần gì nói những cái đó. Chị dâu! Tôi và Quý Hành Tung trước giờ đều là tầng trên tâng dưới, quan hệ thân lắm! Hai người đến đây, tôi sắp xếp mọi chuyện không phải là chuyện đương nhiên sao!"
Các anh em trong quân doanh đều rất thân mật, huống chi Trương Lỗi và Quý Hành Tung đã quen biết nhiều năm.
Chờ khi lên xe, Trương Lỗi ý bảo hai người ngồi ở hàng phía sau là được. Nhưng Chương Dạng đẩy đẩy eo Quý Hành Tung: "Anh đi ngồi phía trước đi, không phải đã khá lâu không gặp sao? Hai người nói chuyện đi, em lên xe ngủ một lát."
Khi Chương Dạng nói xong lời này, Trương Lỗi đã ngồi ở ghế lái không khỏi nhìn cô một cái qua kính chiếu hậu, ánh mắt hiện lên ý cười.
Quý Hành Tung đối với Chương Dạng là nói gì nghe nấy, sau khi nghe thấy lời Chương Dạng, lập tức hiểu ý cô, bàn tay to của anh đè lên đầu Chương Dạng: "Ừ”"
Chương Dạng biết chắc Quý Hành Tung và Trương Lỗi có không ít lời muốn nói, Trương Lỗi cố ky cô là khách, cho nên bảo Quý Hành Tung ngồi ở ghế sau với cô. Nhưng Trương Lỗi lại không phải tài xế nhà các cô, cô cũng không thể mặt dày cảm thấy đây là chuyện đương nhiên được.
Lúc Quý Hành Tung ngồi vào ghế phó lái đã thấy Trương Lỗi nhướng mày với anh.
Là bạn học đã nhiều năm, lúc đầu lại cùng đi lính ở một nơi, động tác Trương Lỗi có ý gì, đương nhiên Quý Hành Tung hiểu rõ trong lòng. Anh biết Chương Dạng rất tốt, nhưng không ngờ vậy mà Trương Lỗi lại đồng tình Chương Dạng nhanh như vậy, chuyện này khiến cho Quý Hành Tung cảm thấy kinh ngạc cực kỳ.
Quý Hành Tung nhớ rất rõ, lúc trước khi Trương Lỗi ở trường học, đã yêu đương với một cô gái ở Viện Nghệ thuật. Theo như Trương Lỗi nói, anh ta rất thích loại khí chất trí thức trên người đối phương, thoạt nhìn trâm lặng lại đầy bụng tài hoa, với loại người "Đầu óc đơn giản tứ chi phát triển" như anh ta thì chính là tuyệt phối. Nhưng cô gái thoạt nhìn tram lặng kia vào sau khi biết được anh ta muốn tới bờ biển kinh tế lạc hậu này làm việc, đã dứt khoát kiên quyết đưa ra lời chia tay, mối quan hệ như vậy sau này chắc chắn sẽ phải chia xa hai nơi, cô ta không chịu đựng được. Vào lúc biết nơi mà anh ta muốn đến, trong thời gian ngắn không quốc gia có khả năng đầu tư phát triển quá nhiều, cô ta rất dứt khoát chấm dứt đoạn quan hệ này.
Thật ra nói tiếp ai cũng không trách cô gái ở Viện Nghệ thuật kia, thanh xuân niên hoa, cho dù kẻ nào đều không muốn gặp sai người, huống chỉ cái giá của việc gặp sai người trong hôn nhân thật sự quá cao, không phải ai cũng đều có thể thừa nhận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận