Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 333: Khong Dam

Chuong 333: Khong DamChuong 333: Khong Dam
Ngô Hoan hoàn toàn không cảm nhận được nhiệt độ trong lòng bàn tay của Quý Hành Tung, chỉ cảm thấy cổ tay đau nhói.
"Anh làm gì!" Tuy rằng vô cùng đau, nhưng Ngô Hoan hiện tại còn cố ky bên ngoài, không dám nói to với Quý Hành Tung. Cô ta không muốn đánh thức Chương Dạng, quan trọng hơn là không dám để Trịnh Trung Minh phát hiện.
Chỉ cần cô không làm điều gì khác thường, Trịnh Trung Minh vẫn luôn bao dung cô, nhất định sẽ hào phóng tiêu tiền cho cô.
Cô ta yêu cơ thể của Quý Hành Tung, nhưng cô ta chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ cây đại thụ như Trịnh Trung Minh vì một người đàn ông như Quý Hành Tung.
Quý Hành Tung cau mày nghiêm nghị, trên mặt mang theo một tia lạnh lùng: "Không biết xấu hổ." Anh lạnh lùng nói.
Đối với một người như Ngô Hoan, anh thực sự không thể nghĩ ra cách miêu tả nào khác.
Khi trên đường lên núi, Quý Hành Tung đã cảm thấy có điều gì đó không ổn với người này. Nhưng bây giờ, Ngô Hoan lại đi theo anh vào phòng vệ sinh, theo cách nhìn của Quý Hành Tung, điều đó quả thực không thể nói lý.
Sau khi Quý Hành Tung nói xong, liền đẩy Ngô Hoan di ra ngoài, mặc kệ biểu cảm của đối phương như thế nào, thái độ của anh đều lộ rõ, anh rất chán ghét người này.
Nếu không phải bởi vì giáo dưỡng từ nhỏ khiến Quý Hành Tung đè lại lửa giận, chỉ sợ anh liền đánh người trước mặt đi ra ngoài.
Ngô Hoan bị Quý Hành Tung đẩy ra không thể tin rằng anh lại làm như vậy, cô ta đã chủ động như vậy mà anh lại thẳng thừng từ chối.
Cô ta còn muốn khuyên thêm hai câu, làm Quý Hành Tung trở thành "khách trong màn" của mình, nhưng còn chưa mở miệng, thì đã bị Quý Hành Tung lạnh lùng ngăn lại.
"Hiện tại muốn tôi cùng cô đi đến gặp cha nuôi của cô sao?" Quý Hành Tung nề nếp hỏi.
Lời nói bình thường, nhưng trong tình cảnh hiện tại, nó đã mang theo nồng đậm uy hiếp.
Ngô Hoan đúng là không dám.
Giờ phút này
Trên mặt cô ta lúc xanh lúc đỏ, như thể cô ta đã bị xúc phạm vũ nhục. Quý Hành Tung không chút do dự từ chối cùng châm chọc, khiến cô ta cảm thấy xấu hổ. Khi Ngô Hoan đối diện với với đôi mắt Quý Hành Tung lạnh lùng lại mang theo không kiên nhẫn kia, trong lòng run lên, Quý Hành Tung bắt chẹt bảy tấc của cô ta, cô ta không dám lại đến gân người anh.
Ngô Hoan quay đầu rời đi, Quý Hành Tung cũng lười nhìn một cái.
Có này vừa ra, cho dù lúc trước Quý Hành Tung có hứng thú như thế nào thì hiện tại đã không còn hứng nữa.
Quý Hành Tung xoay người trở lại trong lều, thị lực của anh rất tốt, cho dù ở trong bóng tối, anh cũng có thể chính xác tìm được khuôn mặt nhỏ nhắn suýt chút nữa vùi vào trong túi ngủ của Chương Dạng. Có vẻ như đối phương vẫn ngủ ngon lành sau khi anh rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận