Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 378: Không Muốn

Chương 378: Không MuốnChương 378: Không Muốn
"Có phải Chương Năm đã quá nuông chiều Thư Lễ rồi không? Chơi thứ này ở công viên thì không nói, nhưng mà hiện tại còn cố ý làm một cái ở nhà?" Chương Dạng không biết nên nói như thế nào, đặc biệt là những phần thưởng Chương Năm cố ý mua cho Quý Thư Lễ khi thắng là không ít.
Chương Dạng chỉ cần nhìn vào những thứ này là có thể biết rằng chúng là những thứ mà cô bạn Quý Thư Lễ nói thích.
Xét cho cùng, trò chơi ghép gỗ nhà vua cùng binh lính, Điếu Ngư Đài phiên bản mới đều là những thứ mà cô bé đã quấn lấy cô cách đây không lâu, nói rằng cô bé muốn nhưng cô không đồng ý mua.
Quý Hành Tung cười hai tiếng: "Có mổ chút, nhưng em không thấy con gái chúng ta đang rất hạnh phúc sao?" Quý Hành Tung biết sự nghiêm khắc của Chương Dạng giống như một tầng giấy, ngoài miệng nói phải nghiêm khắc với Quý Thư Lễ một chút, nhưng khi nhìn thấy con gái vui vẻ tươi cười, chính cô cũng là người gạt bỏ những quy tắc đó sang một bên
Chương Dạng xoa giữa mày: "Thôi được rồi, hôm nay cứ để cho con bé chơi đi, lát nữa em lại tìm Chương Năm tâm sự, làm gì có ai nuông chiều trẻ con giống như em ấy?"
Quý Hành Tung dang tay ôm vai cô đi vào, anh chỉ mỉm cười không nói gì. Mấy năm nay, Chương Dạng tìm Chương Năm nói chuyện còn ít sao? Nhưng có lần nào hữu dụng không? Mỗi lần chỉ cần Quý Thư Lễ muốn, Chương Năm khi nào không thỏa mãn con bé?
Khi hai người họ đi vào, cô gái nhỏ đang phấn khích ngồi ở trên ghế cuối cùng cũng thấy ba mẹ mình.
Mặc kệ bình thường Chương Dạng nghiêm khắc với Quý Thư Lễ như thế nào thì đối với cô gái nhỏ, Chương Dạng chính là người đặc biệt nhất trong gia đình. Vào giây phút nhìn thấy Chương Dạng, cô bé đã mở rộng đôi tay nhỏ, trên người mặc một chiếc váy đỏ rực giống như một viên dâu tây.
"Mẹ ơi! Muốn ôm một cái!"."Thiện xạ" một giây trước có thể dùng súng đồ chơi, một giây sau khi nhìn thấy Chương Dạng lập tức biến thành cô bé đáng yêu.
Cô bé thích làm nung với Chương Dạng.
Chương Dạng nhanh chóng bế nhóc con đang ngồi trên ghế vào lòng mình, khi còn nhỏ còn tốt hơn một chút, hiện tại Quý Thư Lễ đã lớn, vẫn là con nhóc béo ú, Chương Dạng phải cố hết sức mới có thể ôm được, nhưng cô cũng không có ý tứ muốn buông Quý Thư Lễ, còn ôm cô bé lên ước lượng một chút.
"Lại quấn lấy đòi cậu con mua đồ vật?" Chương Dạng nhìn đôi mắt to của Quý Thư Lễ hỏi.
Quý Thư Lễ có chút xấu hổ, cô bé không trực tiếp trả lời câu hỏi của Chương Dạng mà là ôm cổ Chương Dạng bằng đôi tay nhỏ mũm mim của mình/ba ba" hôn má cô hai cái, gần như chảy nước miếng trên mặt cô.
"Không có không có nha." Quý Thư Lễ xua tay nhỏ: "Có thể hỏi cậu nhỏ nha”.
Chương Dạng còn chưa kịp nói chuyện thì Chương Năm ở một bên đã gật đầu: "Thư Lễ sao có thể quấn lấy em đòi mua đồ? Đều là em cảm thấy con bé thích mới mua. Chị, chị không thể oan uổng một đứa bé."
Chương Dạng nghe được lời này: "..."
Bạn nhỏ Quý Thư Lễ ở trong ngực cô cũng gật đầu nghiêm túc nói: "Không thể nha."
Chương Dạng: ”...'
Cô thật sự không có biện pháp với hai người bọn họ.
Chương Dạng còn chưa ôm Quý Thư Lễ đi vào cửa thì Quý Hành Tung đã đưa tay hướng về phía cô trước: "Đưa anh ôm con bé đi." Quý Hành Tung biết con gái mình nặng như thế nào, đôi tay nhỏ của Chương Dạng làm sao có thể ôm nổi con bé? Mỗi lần Quý Thư Lễ quấn lấy Chương Dạng muốn ôm một cái, cuối cùng gần như đều là anh chủ động ôm con nhóc mập mạp này vào lòng.
Quý Thư Lễ vừa nghe được lời nói của ba mình, cô bé lập tức quay đầu lại, dùng hai tay ôm chặt cổ Chương Dạng: "Không muốn không muốn.' Trong lúc từ chối còn vặn vẹo cặp mông nhỏ trong ngực Chương Dạng.
Cánh tay của Chương Dạng lập tức chùn xuống, sắc mặt cô hơi thay đổi, cô đang định nói với Quý Hành Tung mình không sao, cô có thể nhịn được.
Nhưng trước khi cô có thể nói điều này, Quý Hành Tung đã đưa tay "xách" Quý Thư Lễ ra khỏi vòng tay của cô.
"Sao lại không cần? Mẹ con phải cố gắng lắm mới ôm được con." Người khác có thể không nhìn thấy sắc mặt của Chương Dạng thay đổi, nhưng Quý Hành Tung có thể thấy rõ ràng, trong lòng anh tê rần, lập tức trấn áp yêu cầu vô lý của con gái, giọng điệu hiện tại của anh nghe có hơi vô tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận