Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 383: Ngay Khai Giang

Chuong 383: Ngay Khai GiangChuong 383: Ngay Khai Giang
Quả nhiên, khi bọn họ lần nữa đi ra khỏi phòng tắm, ngoại trừ mùi dầu gội đầu trên người Chương Dạng, trong phòng còn có một mùi khác khiến người ta đỏ mặt. Mà Chương Dạng cũng không thể đi ra ngoài, cô bị Quý Hành Tung ôm vào lòng, cô không ngừng đưa tay nhéo cánh tay của Quý Hành Tung, như thể cô muốn báo thù một cách mãnh liệt. Nếu mắt cô không đỏ hoe và trông cô không quá đáng thương, thì nhìn như vậy thật sự có vài phân giống. Nhưng ce tình vào lúc này, môi Chương Dạng bị cắn sưng, đôi mắt cũng đỏ, thậm chí cái mũi đều cũng trở nên đỏ rực, nhìn thế nào cũng giống như bị khi dễ thê thảm, cô dùng ánh mắt hận nhìn Quý Hành Tung, lập tức trở nên mất hương vị.
"Không vội!" Chương Dạng thấy Quý Hành Tung muốn mở cửa di ra ngoài, cô nhanh chóng mở miệng, giọng nói nghẹn ngào khàn khàn đứt quãng.
Quý Hành Tung cúi đầu nhìn cô, khóe môi treo lên ý cười sung sướng, nghiễm nhiên mang theo một bộ dáng thỏa mãn khi xong việc: "Làm sao vậy?”
Chương Dạng đỏ mặt, nhưng ánh mắt lại hung ác: "Nhìn trộm trước một chút, lỡ như con bé ở bên ngoài thì sao?"
Quý Hành Tung: "...'
Con gái của anh có lẽ hiện tại đã ngủ, nhưng Chương Dạng lo lắng, anh đành phải làm theo lời cô.
Sau khi mở cửa, Quý Hành Tung nhìn không có ai, lúc này mới ôm Chương Dạng đi ra ngoài, trở lại trong phòng ngủ.
Vừa rồi ở trong phòng tắm, từ sau khi Quý Hành Tung hỏi câu cô có phải lại trở nên lớn hơn, anh mút liên tục, chờ đến khi ra ngoài, trên ngực cô ửng đỏ một mảnh lớn, tất cả đều là dấu vết của người đàn ông này hút ra.
Rõ ràng bọn họ kết hôn đã nhiều năm, nhưng Quý Hành Tung lại luôn hứng thú với cô.
Chương Dạng đỏ mặt, cô không biết nhà người khác có như thế này không.
Ngày hôm sau, tuy rằng tối qua Chương Dạng có chút mệt, nhưng cô vẫn là đúng giờ tỉnh dậy đưa Quý Thư Lễ đến trường học.
Khi ra ngoài, cô còn muốn giúp cô gái nhỏ xách cặp đi học, ai ngờ Quý Thư Lễ lại tự mình cõng cặp sách, nhanh như chớp chạy ra khỏi cửa.
Hôm nay là một ngày đẹp trời, trước cổng truong da co rat dong phu huynh va hoc sinh.
Khi học kỳ mới bắt đầu, trước cổng trường luôn có một nhóm "đội quân khóc nhè', thời điểm này nhiều em học sinh lớp 1 vừa xách cặp vừa khóc ầm ï.
Chương Dạng kéo Quý Thư Lễ đang mặc bộ quần áo thể thao đi đến cổng trường, Chương Dạng ngồi xổm xuống, đưa tay xoa đầu con gái, trong lòng có chút không tha.
"Giữa trưa ăn cơm ở trường học, nhớ rõ ăn no một chút, biết không?" Chương Dạng nói.
Quý Thư Lễ: "Biết, giống như đi nhà trẻ ạ."
Chương Dạng gật đầu, tiếp tục dặn dò: "Con cũng nên hòa thuận với bạn học, nếu con bị bắt nạt, nhớ nói với giáo viên, đừng sợ."
Bạn học Quý Thư Lễ tối hôm qua được ba mình chỉ thị, thành thành thật thật chuẩn bị nghe xong mẹ mình dông dài, nhưng khi nghe điều này, bạn học Quý Thư Lễ cau mày, tỏ ý không hiểu.
"Tại sao con lại bị bắt nạt?"
Chương Dạng: ”...'
Trong lúc nhất thời, cô cũng không biết lời nói tự tin của cô con gái nhà mình là dựa vào nhân cách mê hoặc, hay là tự tin vào giá trị thực lực của mình, cho nên ngạo mạn cho rằng xác suất bị người khác bắt nat là bằng không, đó là điều hoàn toàn không thể xảy ra.
Chương Dạng đối với vấn đề này cũng không có nhàm chán phỏng đoán, vươn tay chỉnh lại mũ cho Quý Thư Lễ: 'Vậy con phải học cho tốt, buổi chiều tan học mẹ tới đón, không được đi cùng với người lạ, con hiểu không?”
Quý Thư Lễ gật đầu.
Chương Dạng vỗ vai cô bé, ý bảo cô bé có thể đi vào.
Cuối cùng Chương Dạng cũng không nghĩ tới, ngày đầu tiên khai giảng đưa Quý Thư Lễ đi học, người luyện tiếc thế nhưng là cô, đến nỗi con gái, lúc này con bé đang kiêu ngạo tự tin sải bước đi vào cổng trường.
Chương Dạng đứng tại chỗ một lúc, bởi vì cô thấy không ít bạn nhỏ mới đến trường học, còn chưa vào trường học liền xoay người khóc lóc chạy vê muốn ôm một cái. Nhưng mà sau khi Quý Thư Lễ cõng cặp sách vẫy tay tạm biệt với cô, cô bé sải bước đi thẳng đến cổng trường. Giây phút duy nhất dừng lại một chút là khi cô bé từ trong bao lấy ra khăn giấy, đưa cho các bạn học đang oa oa khóc lớn ở bên cạnh, sau đó không đợi người khác nói lời cảm ơn, liên cực ngầu không lưu lại một từ đi vào khu dạy học.
Chương Dạng đứng ở sau nhìn trộm một màn này lại im lặng.
Cô cảm thấy cô con gái đáng yêu mà mình muốn đã hoàn toàn tan biến, con gái nhà cô, đây là đang muốn hướng tới bá tổng phương hướng một đi không trở lại sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận