Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 386: Nam Hài Đêu Như Vậy Sao?

Chương 386: Nam Hài Đêu Như Vậy Sao?Chương 386: Nam Hài Đêu Như Vậy Sao?
Nghĩ đến đây, Quý Thư Lễ chủ động tiến lên một bước nhỏ, vỗ cầu vai bạn học mới.
Động tác này là cô nhóc học được từ trên người ông ngoại. Thời điểm ở đại viện, ông ngoại cô nhóc đều thích vô vai cậu út của cô nhóc như vậy.
Lúc này, Chương Năm thấp giọng khụ một tiếng, cắt đứt màn đem hai cô nhóc "An ủi cho nhau", sau đó anh nhìn Quý Thư Lễ, hỏi: "Cháu nói xem rốt cuộc tình huống là như thế nào?"
Quý Thư Lễ đứng dậy, có nề nếp nói: "Hôm nay thời điểm tan học, Trịnh Lăng giật bím tóc nhỏ của người bạn ngồi cùng bàn với cháu, làm bạn ấy khóc, cháu bảo cậu ta đừng có giật, nhưng cậu ta còn định vươn tới giật tóc cháu."
Bình thường, cô nhóc Quý Thư Lễ này muốn đi theo cha mình để luyện võ, liền cảm thấy trường tóc vướng bận nhi, mỗi lần đều trát viên đầu.
Có thể là di truyền Chương Dạng, quý thư lễ không thích người khác chạm vào chính mình đầu tóc. Cho nên cậu nhóc Trịnh Lăng đang còn ngồi ở khóc ở góc tường khi mới vừa duỗi tay với Quý Thư Lễ, đã bị Qúy Thư Lễ đánh vào mu bàn tay "Bang" một cái.
Nhưng
Cậu nhóc cảm thấy đây là bạn học nữ đang đùa giỡn mình, thấy sờ không được đầu của Quý Thư Lễ liền càng muốn đi sờ.
Bạn học Quý Thư Lễ không giống với các bạn học nữ khác, khi nhìn thấy Trịnh lăng lại động tay động chân với mình, cô nghĩ đều không cần nghĩ, liền đem người ấn ở trên mặt đất đánh cho một trận.
".. Ai bảo cậu ta thiếu đánh như vậy!" Chẳng sợ lúc này bạn học Quý Thư Lễ đang ở trong văn phòng, còn bị gọi phụ huynh nhưng cô nhóc vẫn đặc biệt trung khí mười phần, một chút đều không có một chút chột dạ nào cả;Này còn không phải là chờ bị đánh sao?" Lúc bạn học Quý Thư Lễ nói lời này, còn ưỡn bộ ngực nhỏ của mình.
Tuy rằng không có khăn quàng đỏ, nhưng cô nhóc cảng thấy bản thân mình lúc này thật oai phong.
Chủ nhiệm lớp đã sớm hiểu biết tình hình thực tế: "..." Chương Năm nghe xong cháu gái kể chuyện: “...'
Nề hà chủ nhiệm lớp cùng Chương Năm đều có cảm xúc phức tạp, nhưng Quý Thư Lễ không hiểu được nửa phần, cô nhóc kể chuyện xong liền quay đầu lại nhìn bạn học nam lúc này đã ngừng khóc, cô nhóc bẹp bẹp miệng,'Cháu cũng không biết cậu ta yếu như vậy, đánh không lại liền khóc." Sau khi nói xong, cô nhóc còn thở dài.
Bạn nhỏ Quý Thư Lễ không rõ, thời điểm cô đánh nhau với ba mình, dù cô thua rất nhiều trận nhưng cô nhóc cũng không khóc.
Nam sinh ở bên ngoài đều như vậy mảnh mai sao? Động một tí liền khóc, này cũng thật là đáng sợ quá đi?
Ban đầu, Trịnh Lăng đã ngừng tiếng khóc, giờ phút này nghe được Quý Thư Lễ cảm khái, bỗng nhiên trong lòng đau xót, lại muốn khóc tiếp.
Hiện tại, Chương Năm vừa muốn cười lại cảm thấy không thể cười, tuy rằng không phải đứa nhỏ nhà mình động thủ trước, nhưng Quý Thư Lễ thắng! Loại này thời điểm, nhược thế một phương, liền rất dễ dàng đứng ở chỗ cao.
Nghĩ ngợi xong, Chương Năm nói: "Hiện tại cháu biết người khác nhỏ yếu như vậy, về sau cũng không thể ức hiếp người ta."
Chương Năm cùng Quý Hành Tung đều có suy nghĩ giống nhau, có năng lực tự bảo vệ mình là chuyện tốt, nhưng không thể y vào bản thân có chút bản lĩnh mà đi ức hiếp người khác.
Bạn nhỏ Quý Thư Lễ nghe thấy lời này liền khoanh tay lại, một bộ "Cậu quả thực quá coi thường cháu", nói: "Cháu cũng sẽ không ức hiếp người khác, ba ba nói, đây là phòng vệ chính đáng."
Khi Quý Thư Lễ mới vừa nói xong lời này, cửa văn phòng lại xuất hiện thêm hai vị phụ huynh nữa.
Đi tuốt đàng trước là một người phụ nữ mặc trang phục nhìn toát ra sự giỏi giang, vừa vào cửa, cô nhìn thấy Trịnh Lăng đang ở một góc, mày nhíu chặt lại, không đợi chủ nhiệm lớp nói chuyện, cũng đã trước phát uy ——
"Trịnh Lăng! Con lại gây chuyện cho mẹt"
Sau đó, một phụ huynh khác đi vào là mẹ của Ngu Chu Nguyệt, người sau mặc một chiếc váy hoa dài, đi vào nhìn thấy con gái nhà mình thì hơi nhíu mày, sau đó liền chào hỏi với chủ nhiệm lớp trước, xem tình huống hiện tại là như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận