Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 63:

Chuong 63:Chuong 63:
Chương Dạng "Ừm" một tiếng rồi lại nói thêm: "Không có gì nghiêm trọng, anh đến đây ...' ba chữ làm cái gì còn không có nói ra khỏi miệng thì Chương Dạng đã ngửi thấy một mùi thơm, cô nheo mắt, sau đó cô ấy nhìn thấy trong tay Qúy Hành Tung còn bưng một nồi sắt. Mùi thơm kia chính là được truyền ra từ cái này nồi sắt, ánh mắt cô càng thêm sáng ngời, Có cái gì ăn sao?”
Quý Hành Tung thấy cô nhìn lại đây, không lòng vòng nhiều, nói thẳng: "Ăn cơm chưa? Mẹ anh bảo anh ưa sủi cao tới cho em. …
Lại nói tiếp thì chuyện này vẫn là do Quý phu nhân sắp đặt, từ sau ngày đó Qúy Hành Tung về nhà nói cho mọi người trong nhà biết là hôn sự của chính mình và Chương Dạng vẫn tiến hành như cũ, người vui vẻ nhất khả năng chính là ba mẹ anh. Vốn dĩ Chương Dạng được các trưởng bối rất yêu thích, hiện tại tiểu bối hai nhà có thể kết làm vợ chồng, điều này tất nhiên là làm cho mọi người vui vẻ rồi.
Trước mắt cho dù Chương Dạng còn chưa có gả qua, nhưng Qúy phu nhân nghiễm nhiên đã xem Chương Dạng như một nửa con gái. Đêm nay trong nhà làm không ít sủi cảo, Qúy phu nhân liền chỉ huy Qúy Hành Tung tới Chương gia đưa thức ăn
Khi Qúy Hành Tung tới đây, anh có thấy đèn trong phòng khách của Chương gia sáng. Anh ở bộ đội, cho nên tin tức của anh linh thông hơn nhiều so với Chương Dạng, trong khoảng thời gian gan đây, Chương sư trường và Chương Năm phỏng chừng không có về nhà ăn cơm, trong nhà chỉ có một mình Chương Dạng.
Nào biết đối phương hình như cũng không có chờ mong chính mình đến. Nhưng giây tiếp theo, Qúy Hành Tung liền thấy tiểu cô nương trước mặt mình cười một cách dịu dàng với anh, đôi mắt trở nên như là trăng non, cong cong, vừa nhìn một cái, vừa ngoan ngoãn lại đáng yêu.
"Anh mau đi vào nhà, em còn chưa có ăn đâu." Chương Dạng nói.
Thái độ thân thiết này, giống như ở một giây đồng hồ trước người mà không kiên nhẫn hỏi ra câu kia "sao lại là anh?" chính là hai người giống nhau.
Chương Dạng thật sự là chưa có ăn cơm, cô vội vàng làm việc, vừa lơ đễnh một cái, chính là tiến vào trạng thái "mất ăn mất ngủ". Mãi đến khi Qúy Hành Tung lại đây, và mùi sủi cảo hấp trên tay người sau khơi dậy cơn thèm ăn trong bụng khiến cô chợt nhận ra chính mình đói bụng.
Quý hành tung im lặng một lát, anh cảm thấy chính mình hình như lại có nhiêu thêm một phần nhận thức ve Chương Dạng.
Tốc độ biến sắc của tiểu hồ ly rất nhanh.
Trước đó, khi chưa thấy được sủi cảo thì hoàn toàn không nghĩ tới việc cho anh vào cửa, sai khi thấy sủi cảo, thì thái độ đó quả thực là hoàn toàn bất đồng.
Tuy rằng so đo cũng nhàm chán, nhưng lần đầu tiên khi anh mới phát hiện chính mình còn không bằng một đĩa sủi cảo, trải nghiệm này cũng rất mới lạ.
Quý Hành Tung không tức giận, nhưng thật ra ở trong lòng cảm thấy có chút buồn cười.
Lúc này hình như Chương Dạng lo lắng anh đổi ý bỏ đi, cho nên trực tiếp duỗi tay kéo lấy cổ tay của anh, trực tiếp kéo người vào trong phòng.
Thế nhưng tay của Chương Dạng thực sự là quá nhỏ nhắn, không thể hoàn toàn nắm lấy tay anh
Đêm mùa xuân, đầu ngón tay Chương Dạng còn mang theo một chút hơi lạnh. Còn Qúy Hành Tung thì một năm bốn mùa cả người đều ấm ấp dễ chịu, hiện tại cũng không ngoại lệ.
Ngay khi chỗ cổ tay anh truyền đến cảm xúc mềm mại lại lạnh lão thì Qúy hành Tung giật mình một chút, cảm thấy có chút không được tự nhiên. Hầu như anh chưa từng có tiếp xúc gì với người con gái nào, cảm xúc như vậy quả thực rất xa lạ.
Cũng may là rất nhanh sau đó lực chú ý của Qúy Hành Tung đã bị bóng dáng đi khập khiếng trước mắt hấp dẫn. Vừa rồi một mình Chương Dạng ngồi ở chỗ bàn trà nên chỉ mở một cái đèn nhỏ, nhưng hiện tại Qúy Hành Tung đi vào trong nhà cho nên đèn treo trong phòng khách được bật lên, đống bừa bộn trên mặt đất lọt vào trong mắt của anh.
"Em bị thương?" Ánh mắt của Qúy Hành Tung lại dời đi một lần nữa, cuối cùng dừng lại trên tay nhỏ của Chương Dạng đang lôi kéo cánh tay anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận