Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản
Chương 185: Kết Phiên Ngoại
Thế nhưng Lục Lập không cảm thấy như vậy.
Cuối cùng, Lục Lập đã học được cách trang điểm.
Lưu Tinh Tinh tổ chức một bữa tiệc mừng sinh nhật, có mời Lâm Thanh Chỉ đến, Lục Lập thê là sẽ khiến cho vợ mình tỏa sáng nhất.
Ngày trước vẫn chưa phải là vợ cho nên anh còn sợ bị thèm muốn, bây giờ không sợ nữa rồi.
Chỉ một vài thao tác anh thả đồ trong tay xuống, hài lòng nói:
"Được rồi."
Lâm Thanh Chỉ lấy gương soi, kéo anh vào hôn một cái nói:
"Yêu anh."
Lục Lập xấu hổ.
Tại bữa tiệc, Lưu Tinh Tinh thấy cô ấy xinh đẹp đến phát sáng, mắt muốn đui mù đi rồi, đây có còn là tiệc sinh nhật của cô nữa hay không?
Kết quả là bị người ta bắt nạt mài Lưu Tinh Tinh kéo cô qua một bên, bất bình nói:
"Có ai làm bạn bè như cô không? Sinh nhật tôi cô còn bắt nạt tôi."
Lâm Thanh Chỉ lắc đầu nói:
"Còn không phải là cho cô chút mặt mũi sao."
Lưu Tinh Tinh nghĩ một chút, cũng đúng!
Cô kéo tay Lâm Thanh Chỉ, hứng thú hỏi:
"Cô trang điểm như thế nào vậy? Dạy tôi đi, đặc biệt là đôi mắt này! Rất là đẹp nha! Cô chớp một cái làm cho tôi mất ngất rồi!"
Lâm Thanh Chỉ chớp chớp mắt cười nói:
"Cái này cô hỏi Lục Lập đi, tôi không biết trang điểm, đều là anh ấy làm đó."
Lưu Tinh Tinh giống như bị sét đánh, đứng im tại chỗ.
Trang điểm?!
Lục Lập!
- Ngoại truyện 5.
Lục Thiên Hào lên mẫu giáo rồi Hôm nay Lâm Thanh Chi được triệu hồi đi họp, trong sân có một di vật văn hóa quý giá, mọi người phải đưa ra phương án sửa chữa cụ thể, là một trong những người đứng đầu, cô đương nhiên có mặt.
Vì vậy Lâm Thanh Chỉ mới giao cho Lục Thiên Hào nhiệm vụ quan trọng là tháp tùng Lu Li đến buổi tiệc chiêu đãi.
Lục Thiên Hào vỗ ngực bảo đảm không có vấn đề gì.
Lục Lập kéo tay Lâm Thanh Chỉ không buông:
"Anh không muốn ở cùng Lục Thiên Hào."
Lục Thiên Hào ôm lấy chân Lục Lập, khuôn mặt chân thành nói:
"Ba à, ba không yêu con nữa rồi sao?"
Lục Lập cúi đầu nhìn đứa con này đang giả vờ đáng thương, tức đến ngứa răng.
Cuối cùng, Lâm Thanh Chỉ đi ra, hai ba con ở trước cửa nhìn cô đi xa dần, miễn cưỡng không nỡ.
Lục Lập đưa Lục Thiên Hào đến tiệc chiêu đãi.
Lục Thiên Hào thừa hưởng ngoại hình của Lục Lập và Lâm Thanh Chỉ, thân hình trắng trẻo dễ thương, ai nhìn cũng muốn sờ vào.
Sau đó cậu học được cách thông minh rồi, đi đâu khuôn mặt cũng rất nghiêm túc, y như một cậu em trai lạnh lùng vậy.
Như vậy người khác mới không dám sờ vào cậu.
Trong bữa tiệc, anh Lục Thiên Hào, trong tay cầm một cốc nước trắng đi theo bên cạnh ba.
Ở giữa nghe người lớn nói chuyện.
Cậu nghe thấy nói đến mẹ cậu, lập tức tai cậu vểnh lên.
Có người thầm thì hỏi Lục Lập, nhờ anh chỉ dạy bí quyết lấy lòng vợ, sao có thể tìm được cô vợ vừa đảm đang vừa xinh đẹp như vậy.
Lục Thiên Hào nghe thấy ba cậu nói, bởi vì mẹ cậu bám dính lấy ba cậu quá, nên ba cậu không cưới không được, vừa nói vừa cười.
Lục Thiên Hào không hiểu, Lục Lập thực sự là đang khoe khoang.
Sau đó, cậu về nhà liền kể chuyện này cho mẹ cậu nghe.
Tối hôm đó Lục Lập bị đá xuống giường:
Lâm Thanh Chỉ sắc mặt không hiền lành nói:
"Em bám anh?"
Lục Lập: ! Hoảng hốt.
Ngày hôm sau, Lục Thiên Hào được Lục Lập đưa đến công ty.
Cái tên đã cho thấy, cậu được trải nghiệm chuyển những viên gạch và học được cách phát triển.
Khi Lâm Thanh Chỉ đến đón cậu, Lục Thiên Hào đưa tay lên cho Lâm Thanh Chỉ xem, cậu tố cáo:
"Mẹ ơi, ba bắt nạt con."
Lục Lập trừng mắt nhìn con thỏ con một cái.
Tủi thân nhìn vợ nói:
“Anh không có."
Lâm Thanh Chỉ: ... Đau đầu.
- Ngoại truyện 6: Lục Thiên Hào lên tiểu học.
Có bạn học hỏi cậu, ba cậu làm nghề gì.
Lục Thiên Hào ngẫm nghĩ rồi trả lời:
"Trên công ty làm việc, quản lý công nhân."
Bạn học tin luôn.
Nhưng sau khi lớn lên, cậu ta nhìn thấy một bức ảnh gia đình ba người trên weibo của Lục Thiên Hào.
Đồng tử mở to sốc tại chỗ. Chủ tịch tập đoàn Thiên Ngư và viện sĩ hàn lâm Cố Cung!
Đây? Không phải nói là quản lý công nhân sao? Mà có tin đồn rằng bộ phim Cô gái ngàn năm xinh đẹp chính là của một vị đạo diễn làm để tưởng nhớ mối tình của ông với Viện sĩ hàn lâm Cố Cung.
Đây? Quản lý công nhân còn có thể lấy được viện sĩ hàn lâm Cố Cung sao?!
Thế nhưng rất nhanh tấm ảnh đó đã không thấy nữa rồi, giống như phù dung sớm nở tối tàn vậy.
Ngồi trước máy tính, Lục Thiên Hào phiên muộn gõ vào đầu, đều trách ba cậu ném cậu vào quân đội tập luyện, kết quả mệt đến nỗi tay cậu run lên đăng sai ảnh rồi.
Cuối cùng cậu hài lòng nhìn bức ảnh cậu tự vẽ lên.
Trên nền giấy trắng, một con hổ lớn đang ôm một bông hoa xinh đẹp, và một con hổ con đang cưỡi ở trên đầu.
Thật là hả giận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận