Thập Niên 90 Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 258 - Không Cần Em Lo Chuyện Này 2

Tham mưu trưởng Dung mặt mũi u ám, lúc xanh lúc đen.
“Các người về hết đi.”
Tướng quân Lương nói: “Chuyện hôn nhân của Triệu Thành đã không thể thay đổi được nữa, nhưng chuyện hôm nay, tôi sẽ khuyên nó thêm. Nhưng Quốc Minh à, chuyện hôm nay, nhà các ông nhất định phải cho chúng tôi một câu trả lời.”
“Câu trả lời, Tiểu Sơn nhà chúng tôi…”
“Im miệng!”
Em gái tham mưu trưởng Dung mới nói một câu liền bị tham mưu trưởng Dung chặn đứng.
Ánh mắt của ông ta từ trên mặt em gái mình di chuyển tới đứa cháu ngoại chỉ mặc cái quần đùi, chân bầm tím sưng phù, cuối cùng nhìn tướng quân Lương, khóe miệng run rẩy nói: “Bá Dung, chuyện này là lỗi sai của tôi, là tôi không điều tra rõ ràng, chỉ nghe cháu bị đánh, bị người ta đá vào sân tuyết, cách lớp quần vải mà đá thành như vậy, chỉ nghe từ một phía nên đã đến đây.”
Nói xong nặn ra một cụ cười khó coi, quay đầu nhìn vợ mình ngã ngồi trên ghế, vốn còn đang thở dốc sắp ngất, giờ không ngất nữa, trợn trừng mắt nhìn ông ta: “Về thôi, về nhà chuẩn bị quà cho hai đứa trẻ kia.”
“Quốc Minh!”
“Đi về!”
Nói xong cũng không đợi người, xoay người tự mình đi trước.
Người trong nhà nhìn nhau, mẹ Dung chạy theo ra về trước, còn bà thím còn lại, dưới ánh mắt của mọi người cũng biết thân cô thế cô không có anh trai chống lưng, càng không dám la lối, xách quần của con rồi dắt nó vội vàng đi về.
Mọi người trong phòng:
Biểu cảm của mọi người có thể nói là phức tạp khó mà nói được.
Người bình tĩnh nhất vẫn là tướng quân Lương.
Ông ấy quay đầu nhìn con dâu cả: “Văn Anh, lát nữa con tới nhà khách, gọi Triệu Thành đưa vợ nó về. Ừm, còn nữa, chuẩn bị tổ yến, thuốc thang trong nhà mỗi thứ một phần đưa cho Tiểu Khê và Tiểu Dã, nói là hai đứa bị dọa sợ hãi, an ủi hai đứa.”
Rồi lại nói với Chu Vấn Bình và thím Thu: “Vấn Bình, chị Thu, những thứ đó để ở đâu hai người rõ ràng nhất, đi thu xếp cho Văn Anh.”
Mọi người:
Vậy là Tôn Văn Anh, Chu Vấn Bình và thím Thu đều cùng đi vào bếp.
Chu Vấn Bình chỉ huy thím Thu mở ngăn trữ đồ, Tôn Văn Anh kiểm tra từng thứ một, bởi vì tướng quân Lương đặc biệt nhắc tới tổ yến, cô ấy nhìn thấy mấy hộp tổ yến trong tủ nên lấy xuống xem. Bên trong có hai hộp huyết yến, là lần trước bạn của Hằng Nghị từ Vân Nam đem tới, ngoài ra còn hai túi giấy tổ yến sợi, cô ấy nhìn thấy một túi tổ yến sợi đã được bóc, cũng biết Chu Vấn Bình có thói quen ăn tổ yến mỗi tối, liền đoán được đó chắc là gói Chu Vấn Bình hàng ngày dùng, cái này không lấy được nên lấy huyết yến xuống.
Thím Thu vừa thấy cô ấy lấy hai hộp huyết yến, vẻ mặt có chút không tự nhiên, đợi đến lúc cô ấy đặt hai hộp huyết yến sang một bên chuẩn bị mang đi, vội nói: “Con gái trẻ tuổi nào cần dùng đến huyết yến, bên dưới không phải có một số tổ yến sao? Thím thấy cái đó hữu dụng, hàng ngày thím cũng hầm cho con bé Tuyết Đình ăn cái đó.”
Sắc mặt Tôn Văn Anh bỗng chốc sầm xuống.
Cô ấy cũng mới sống ở đây nửa năm, thím Thu chăm sóc Lương Vệ cũng coi là tận tâm, đối xử với cô ấy cũng không tồi, cuộc sống đương nhiên tinh tế hơn so với hồi ở địa phương. Những lúc khác cô ấy còn phải đi làm, vô cùng bận rộn, chính vì vậy căn bản không có mâu thuẫn gì, nhưng từ hôm qua Lương Triệu Thành đưa Lâm Khê và Trần Dã đến, cô ấy nhiều lần thấy thím Thu nhiều lần nói bóng nói gió làm khó Lâm Khê. Lúc này còn can dự vào chuyện cô tặng quà, đây là cái tật gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận