Thập Niên 90 Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 336 - Khởi đầu mới 1

Cô khẽ 'hừ' một tiếng, nhưng cũng chỉ hừ nhẹ một tiếng mà thôi, trên lầu có một người đi xuống, là tướng quân Lương.
Rõ ràng là tướng quân Lương rõ ràng đã già đi rất nhiều, tuy rằng ban đầu trong người ông có bệnh nặng, cũng đã già cả rồi, nhưng tinh thần vẫn còn rất tốt, ánh mắt cũng sắc bén, dáng vẻ uy nghiêm. Nhưng chỉ mới ngắn ngủn trong nửa năm, trên người ông ấy như đã rút ra hơn phân nửa sinh khí, nhìn ông từ trên lầu đi xuống, nhìn từ xa, thân ảnh lại còn có chút khom lưng.
Lâm Khê thấy ông ấy như vậy, tâm tình lại trở nên phức tạp.
Cũng không biết điều khiến ông ấy thành ra thế này, rốt cuộc là bởi vì người bạn cũ của mình làm chuyện phạm pháp, hay là bởi vì Lương Triệu Thành đối với người nhà họ Lương quá lạnh nhạt, hay vẫn là bởi vì chuyện hôn nhân của Lương Tuyết Đình.
Tướng quân Lương đi xuống lầu, quan hệ giữa ông ấy và Lương Triệu Thành vẫn luôn như vậy, không có gì cụ thể để nói, cũng là không có lời nào để nói. Nhưng thái độ lại không tệ, ông ấy đối với Lâm Khê càng thêm ôn hòa, giống như một người trưởng bối bình thường của mọi nhà, hỏi Lâm Khê đến từ khi nào, đột nhiên đến đây có phải không thích ứng được với khí hậu ở đây hay không.
Trò chuyện cùng nhau được mấy câu, phía cửa bên kia lại truyền đến động tĩnh, là Chu Vấn Bình đã trở về.
Lâm Khê còn tưởng rằng bởi vì chuyện cũ của Lương Tuyết Đình, nên thái độ của Chu Vấn Bình đối với bọn họ sẽ không tốt lắm.
Dù sao trước đó nhìn thấy thái độ của thím Thu là biết.
Nhưng không nghĩ tới lần này bà ta đối với bọn họ thế nhưng lại vô cùng ôn hòa, thậm chí còn mang theo một chút ân cần.
Nói được mấy câu, Chu Vấn Bình nói với Lâm Khê: “Về sau cuối tuần có thể về nhà ở, dì sẽ bảo thím Thu thu dọn lại phòng cho khách, về sau cứ để đó làm phòng của cháu. Còn nữa, thức ăn ở trường học chắc chắn không ngon như ở nhà, dì sẽ để thím Thu mỗi cuối tuần đều hầm canh cho cháu uống, bồi bổ thân mình. Trời lạnh rồi, quần áo mùa đông gì đó đều có thể lấy về đây cho thím Thu giặt giúp cháu.”
Lúc này giọng điệu thực chân thành, cũng không có cảm giác kiêu ngạo hơn người nữa.
Nhưng Lâm Khê nhìn thấy sắc mặt của thím Thu đang đứng một bên pha trà có vẻ không tốt lắm.
Cô nghiêng đầu nhìn thoáng qua thím Thu, sau đó đột nhiên cười một chút.
Tướng quân Lương chú ý tới biểu cảm của cô, theo ánh mắt cô cũng nhìn thím Thu một chút, đương nhiên cũng thấy được sắc mặt của thím Thu.
Tuy tướng quân Lương không quan tâm đến những việc lặt vặt trong nhà, nhưng ông ấy cầm quân nhiều năm, tuyệt không phải là người không biết gì.
Ông ấy lập tức nhíu mày.
Lâm Khê mỉm cười đáp lại Chu Vấn Bình: “Cảm ơn dì, nhưng không cần đâu, ang Lương đã mua một căn hộ ở gần Học viện Mỹ thuật rồi, cuối tuần cháu đều sẽ ở bên kia, cũng vì lo lắng sẽ ăn không quen đồ ăn ở bên này nên bảo mẫu giúp việc của nhà chúng cháu từ nhỏ cũng theo đến đây, cũng ở trong căn hộ kia.”
Lời này thật sự có chút kiêu căng.
Nhưng Lâm Khê không thích Chu Vấn Bình và thím Thu, cô chính là cố ý đó.
Đám người Chu Vấn Bình và thím Thu còn không biết Tiểu Dã cũng sẽ đi theo cùng cô đến học tại thành phố Bắc, nghe Lâm Khê nói những lời này quả thực là trợn mắt há hốc mồm.
Trước khi học đại học, đã chạy tới đây mua một căn hộ ở gần Học viện Mỹ thuật, còn mang theo bảo mẫu giúp việc tới đây, chỉ vì để cuối tuần nấu cơm cho cô ăn?
Đây, đây là phương pháp gì vậy?
Lương Triệu Thành làm tới mức này sao?
Vì để vợ mình đến đây học đại học, còn chuẩn bị nhiều thứ như vậy?
Nhà họ Lương tuy rằng có quyền thế.
Quen biết rất nhiều nhà cũng có quyền thế, nhưng có quyền thế thì có quyền thế, nhà ở cũng chỉ là được chính phủ phân cho, đồ ăn cũng là được cung cấp đặc biệt, nhưng những chuyện này đều là vì vị trí của tướng quân Lương ở đó là cấp trên.
Tiền lương tuy cao cũng nhưng có hạn, tiền tài trong nhà cũng có hạn.
Dám tham ô nhận hối lộ? Kết cục cuối cùng sẽ giống như kết cục của Dung Quốc Minh.
Cho nên tuyệt không dám, cũng không có khả năng chỉ cần nói muốn mua căn hộ là có thể lập tức bỏ ra một số tiền lớn đi mua căn hộ.
Ít nhất là cũng không tùy ý như vậy.
Nuôi một cô vợ như vậy, rốt cuộc đã xài hết bao nhiêu tiền?
Thím Thu lại nhìn vòng tay phỉ thúy trên tay Lâm Khê, rồi lại nhìn đôi khuyên tai, cùng với bộ váy tinh xảo đến mức vừa thấy là biết giá trị xa xỉ, quả thực giống y như tiểu thư nhà giai cấp tư sản trước kia.
Nhà họ Lương có xuất thân gia đình tốt, như thế nào lại một đứa con dâu như vậy?
Bởi vì giật mình, biểu cảm Chu Vấn Bình không kịp thu lại, hỏi Lâm Khê: “Là Triệu Thành cũng tính cùng nhau dọn về thành phố Bắc sao? Vậy thì thật tốt quá, cha nó vẫn luôn hy vọng nó có thể về lại thành phố Bắc.”
Nói tới đây cô cuối cùng cũng bật cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận