Thập Niên 90 Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 378 - Toàn trường xôn xao 3

Lâm Khê không nói nên lời.
Cô cũng không phải không thể tự sống một mình mà.
Cô nói: "Em có thể chăm sóc bản thân mình, em sẽ tự giặt quần áo, nấu cơm."
Tuy nhiên, Lương Triệu Thành kéo chăn lên cho cô và không trả lời cô, dường như cảm thấy lời nói của cô không hề có ý nghĩa gì để bàn luận.
Sau đó Lâm Khê nhớ lại ban đầu lúc cô mới vừa đi. Bởi vì không quen dùng lò than để nấu cơm nên trước khi thím Ngô tới đây, mỗi ngày anh đều đến nấu cơm cho cô.
Lâm Khê bị khinh thường: "..."
Bất kể như thế nào thì ngày hôm sau Lâm Khê vẫn nộp đơn và đề xuất cho ủy ban triển lãm nghệ thuật, viết về tầm quan trọng của việc sưu tầm các tác phẩm từ các nghệ thuật nhân dân gian Tân An về chủ đề cải cách và mở cửa, bày tỏ sự sẵn lòng của cô đến với Tân An để làm công việc này, bởi vì cô lớn lên ở Tân An nên rất quen thuộc với hoàn cảnh ở nơi đó. Dĩ nhiên làm công việc này cũng dễ dàng hơn.
Kèm theo đơn đăng ký và đề xuất một Album ảnh, tập tranh của riêng cô.
Đề nghị này thực sự rất tốt, ban chấp hành lo lắng về việc liệu nó sẽ ảnh hưởng đến việc học tập của cô hay không thì cô ngay lập tức nói rằng sẽ không ảnh hưởng vì thế ban chấp hành đã thảo luận và phê duyệt đề xuất của cô.
Công việc cụ thể mất bao lâu, những vị chức cao trong ban chấp hành không viết rõ ràng, ý tứ chính là cô muốn dùng bao nhiêu thời gian cũng được.
Lâm Khê cầm đơn xin đóng dấu của ban chấp hành và đi tìm giáo viên chủ nhiệm Hầu, lúc này thầy Hầu đâu thể nói gì nữa chứ?
Thầy Hầu chỉ có thể cho cô một tháng nghỉ phép và hỏi khi nào thì cô sẽ đi.
Lâm Khê nói: "Em không gấp lắm, trong khoảng thời gian em chuyển công tác nên cần phải thu thập tác phẩm của học sinh trước đó cho một chút, ngoài ra cũng chuẩn bị một số công việc văn thư. Sau đó gửi một số thư mời đến các trường cao đẳng hoặc hiệp hội ở Tân An, chờ xem họ có trả lời hay không, chuẩn bị sẵn sàng cho công việc thì em mới đi."
Thầy Hầu liền nói: "Thật ra công việc triển lãm bên này và bên lớp phó học tập tạm thời cũng không có công việc quan trọng nào khác, thầy thấy nếu không có việc gì em cứ vẫn đảm nhiệm chức lớp phó học tập đi, lúc em không có ở đây mọi chuyện sẽ để cho lớp trưởng hoặc lớp phó sinh hoạt chia sẻ một chút."
"Như vậy không tốt lắm đâu ạ."
Lâm Khê nghiêm túc nói: "Thầy à, lớp trưởng và lớp phó sinh hoạt làm việc đã rất khổ cực, đến tháng mười hai triển lãm tranh sắp triển khai, ngoài ra cuối kỳ nữa, việc của ủy viên công tác cũng không ít. Nếu để cho lớp trưởng và lớp phó sinh hoạt đảm nhiệm thì sẽ ảnh hưởng đến việc học tập của bọn họ trong một thời gian, có lẽ sẽ tạo bất tiện cho các thầy và những bạn khác."
Thầy Hầu đã cố gắng thuyết phục nhưng cuối cùng vẫn không thể xoay chuyển được tâm lí của Lâm Khê, cuối cùng ông ấy không còn biện pháp nào khác nên đành từ bỏ. Ngày hôm sau ông ấy chỉ có thể mở lớp tuyên bố Lâm Khê muốn đi Tân An một thời gian để chuẩn bị cho triển lãm tranh sắp tới, phải từ chức lớp phó học tập. Sau khi cô đi, chức vụ lớp phó học tập sẽ do Vương Nhiên tạm thời đảm nhiệm.
Thành tích của Vương Nhiên trong lớp cũng không quá nổi bật nhưng các mối quan hệ của cô ấy trong lớp rất tốt. Ngoài ra cô ấy cũng luôn cùng Lâm Khê giúp đỡ triển lãm tranh, tạm thời do cô ấy đảm nhiệm tương đối thuận tiện.
Chuyện này thoạt nhìn không liên quan gì đến Hứa Đan.
Nhưng trên đời này cho tới bây giờ không có bức tường nào gió không lọt qua được. Chưa được mấy ngày sau, Lâm Khê vẫn chưa đi, trong trường đã lan truyền tin đồn nói rằng sở dĩ Lâm Khê từ chức chức vụ lớp phó học tập, thêm cả việc đột nhiên cô phải về Tân An là bởi vì Lâm Khê ở kí túc xá đắc tội với Hứa Đan nên cha mẹ của Hứa Đan tìm lãnh đạo trường học, sau đó lãnh đạo trường học gây áp lực buộc Lâm Khê từ bỏ chức vụ lớp phó học tập. Nói là đi Tân An chuẩn bị triển lãm tranh liên quan đến công tác nhưng thật ra là do cha mẹ Hứa Đan tạo áp lực cho phía lãnh đạo nhà trường muốn khiến Lâm Khê bị đình chỉ học. Tuy nhiên nhà trường thương tiếc tài năng của Lâm Khê nên mới nghĩ ra biện pháp thoả hiệp như vậy.
Nhìn kìa, bây giờ về cơ bản Lâm Khê đã không còn ở trường, tất cả việc làm như vậy đều là để tránh Hứa Đan, tránh chọc vào mắt cô ta.
Sau đó mọi người cũng nhanh chóng bới móc ra rốt cuộc Lâm Khê đã "đắc tội" gì với Hứa Đan, có lẽ bởi vì Lâm Khê "chiếm" lấy vị trí trợ lý công tác triển lãm tranh của Hứa Đan, chèn ép không cho cô ta bộc lộ tài năng hội họa.
Cả trường xôn xao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận