Thập Niên 90 Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 394 - Nghiêm túc mà nói hươu nói vượn 3

Bà ấy nửa tin nửa ngờ mà nhìn Lâm Khê, nhưng vẻ mặt Lâm Khê nghiêm túc, bà ấy đúng là không biết điều cô nói có phải thật hay không.
Bà ấy lập tức nói: “Vậy là vì sao?”
Lâm Khê nói: “Bởi vì mấy năm nay, nhà họ Trần luôn phát triển không ngừng, đặc biệt là trước khi Diệp Mỹ Dung vào cửa, nhà họ Trần từ hai bàn tay trắng lập tức thành nhà giàu nổi tiếng ở địa phương. Sau đó khi Diệp Mỹ Dung gả đến, nhìn như cũng không có gì khác lắm, nhưng một năm nay, nhà họ Trần lại xảy ra rất nhiều chuyện.”
“Đầu tiên là nhà máy nhà họ Trần khó giữ được, sau đó liên tiếp mà đụng đến kiện tụng, ông cụ Trần cũng nhiều lần nhập viện. Hiện tại có lẽ ngoài mặt nhà họ Trần thì chị nhìn thấy vẫn tốt, nhưng chị chỉ cần cẩn thận đi hỏi thăm là sẽ biết nhà họ Trần đã là miệng cọp gan thỏ, nội bộ đã sớm trống rỗng. Nhà máy Trần thị của bọn họ đã sớm đổi họ, nhà họ Trần còn thiếu nhà máy không ít tiền, bù không xong thì Trần Đông Bình sẽ phải ngồi tù.”
“Xảy ra nhiều chuyện như vậy, người nhà họ Trần không thể nào không lo lắng, nghe nói bọn họ đã thầm mời đại sư xem giúp bọn họ, nói hoá ra sở dĩ nhà họ Trần xảy ra nhiều tai họa như vậy đều là bởi vì đón Diệp Mỹ Dung vào cử. Trên người Diệp Mỹ Dung mang tai ương đẫm máu, số bị cầm tù lại còn hao tài, ai dính vào thì người đó không yên. Năm đó vì Trần Đông Bình dính dáng với bà ta cho nên vợ mất con thơ, sau đó bà ta gả vào nhà họ Trần, nhà họ Trần nhìn như yên bình, thật ra nội bộ cũng sóng gió mãnh liệt, bất giác khiến nhà máy Trần thị đang phát triển không ngừng bị mục rỗng, hơn nữa sau đó lệ khí* càng ngày càng thịnh, sát khí trên người càng nặng, tai hoạ xảy ra liên quan đến bà ta ngày càng lớn.”
*Khuynh hướng xấu
Lâm Khê nói xong nhìn Bảo Vịnh Mai và Tôn Văn Thục đang trợn mắt há mồm, Bảo Vịnh Mai ngoại trừ trợn mắt há mồm thì sau đó thật sự có chút kinh sợ.
“Việc này cũng không phải là em nói, là đại sư, là người nhà họ Trần tìm đến nói.”
Lâm Khê xua xua tay, nhấn mạnh từng câu từng chữ.
“À, bà ta còn muốn hại em, đáng tiếc em mạng lớn, bà ta không hại được.”
Cô nhìn Bảo Vịnh Mai, kiến nghị với bà ấy: “Chuyện lớn như vậy, có lẽ chị phải thương lượng với chồng chị, đi hỏi nhà họ Trần ‘đàng hoàng’ và ‘chi tiết’. Loại chuyện này á, luôn là thà tin là có, không thể tin là không, chẳng lẽ một đứa con trai có thể quan trọng hơn tính mạng của người thân mình sao?”
Nói xong câu cuối cùng, giọng điệu đã thầm mang trào phúng.
Không, không phải thầm mang, mà là trực tiếp trào phúng rõ ràng.
Lúc này Bảo Vịnh Mai cuối cùng cũng thình lình sảng tỏ, đột nhiên hiểu ra.
Bà ấy lập tức nhảy dựng, sau đó cảm động đến rơi nước mắt với Lâm Khê, nói: “Cô Lâm, em nói rất đúng, chuyện lớn như vậy, chị chỉ nghe người khác đồn đãi một ít cũng đã nghe đến hãi hùng khiếp vía. Thật ra lúc trước chị đã đi thăm người công nhân gặp chuyện kia, từng nghe người nhà anh ta nhắc đến, lúc ấy đã cảm thấy có chút sợ hãi. Chuyện lớn như vậy, chị nhất định phải đến nhà họ Trần hỏi cho kĩ, mặc kệ thế nào, chị cũng không tin cha mẹ chồng chị vì cháu trai mà có thể mặc kệ sống chết của con trai họ.”
Nói xong câu cuối cùng hầu như là nghiến răng nghiến lợi.
Nhớ trước đây bà ấy hiếu thảo với bọn họ cỡ nào, chuyện này thật là hoàn toàn khiến bà ấy lạnh lòng.
Lâm Khê gật đầu, gặp được người thông minh nói chuyện thật là bớt lo.
Sau khi Lâm Khê “nói chuyện phiếm” với Bảo Vịnh Mai một lần như vậy thì sau đó cũng mặc kệ chuyện này, Bảo Vịnh Mai lanh lợi như vậy, làm việc khẳng định sẽ không khiến người khác thất vọng.
Quả nhiên không bao lâu, Lâm Khê nghe Tôn Văn Thục nói, bên ngoài đã bắt đầu đồn Diệp Mỹ Dung là sát tinh mang tai ương đẫm máu, không chỉ chuyện Triệu Tiến tìm dự án bắt đầu gặp khó khăn, dù là công nhân dưới trướng ông ta đều đã bắt đầu bãi công. Người nhà của người công nhân kia bị thương kia thậm chí còn chạy đến trước mặt Triệu Tiến khóc lóc, nói là người phụ nữ họ Diệp hại con trai/chồng nhà bọn họ. Vì những việc này, Triệu Tiến hầu như lo đến bạc đầu, sau khi ông ta nghe ngóng một vài lời đồn thì thật sự dẫn theo vợ là Bảo Vịnh Mai đi tìm nhà họ Trần.
Bởi vì mặc kệ là thật hay giả, cứ tiếp tục ầm ĩ như vậy, không cần bị Diệp Mỹ Dung khắc, công ty ông ta cũng sắp không làm ăn tiếp được nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận